Sau một hồi mây mưa không ngừng, điên loan đảo phượng, Tiêu Ngữ bị Ninh Hàn ôm chặt vào lòng, miệng nhỏ th ở dốc, hai người quấn chặt lấy nhau, trên người hơi đổ mồ hôi, nhưng cũng không có buông ra.
Ninh Hàn hôn lên mái tóc đen nhánh của Tiêu Ngữ, vuốt v e vành tai trắng nõn, thấp giọng hỏi:
“Tối nay muốn ăn gì?”
Tiêu Ngữ bị Ninh Hàn làm cho tay mềm nhũn, lười động đậy, dứt khoát nghe theo hắn, chỉ nhắm hờ mắt nói:
“Muốn mứt ăn sơn tra.”
“Bữa tối cứ ăn chút gì đó đã,” Ninh Hàn mỉm cười, “Vẫn phải ăn bữa tối đàng hoàng.”
Tiêu Ngữ nhíu mày, một lúc sau mới thốt ra một câu:
“Không ăn …… Không ăn được không?”
“Không được.”
Ninh Hàn hiếm khi nghiêm túc.
Tiêu Ngữ bĩu môi, xoay người chui vào chăn, rầm rì nói:
“Vậy ăn mì gà với củ cải chua đi, mấy hôm đây trong phòng bếp làm rồi, chàng bưng tới cho ta đi.”
“Được, chờ chút.”
Ninh Hàn cúi đầu hôn lên vành tai Tiêu Ngữ, đi ra ngoài không hề thấy bất mãn.
Tới lúc ăn, Ấu Thanh thấy Ngữ ăn đầy vui vẻ, không khỏi quan tâm, do dự nói:
“Phu nhân thích ăn chua, không phải là…… Có rồi chứ?”
Vừa dứt lời, không riêng gì Tiêu Ngữ, mà cả Ninh Hàn đang đưa trà cho nàng cũng giật mình, Ấu Thanh nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-truc-ma-vuong-gia/3387579/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.