Tô Diệc nghe thấy lời xin lỗi của Vasternorr, nhịn không được ở trong lòng thở dài một hơi. Bởi vì vẫn luôn biết thân thế của Vasternorr, cho nên Tô Diệc không có biện pháp đối xử tàn nhẫn với hắn. Lúc này nháy mắt cảm nhận được Vasternorr bất an, tuy Vasternorr che giấu rất tốt. Nhưng vẫn không tránh không khỏi đôi mắt sắc bén của Tô Diệc, dù gì thì anh cũng đã làm đặc cảnh nhiều năm rồi.
Tô Diệc vội nói: "Không sao đâu, không sao, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đến chỗ nghỉ mà ngươi đã tìm được đi."
Lúc này Vasternorr mới ôm hai người một xà, hướng về phía có cái hốc cây mà hắn tìm được. Chờ bọn họ thu thập các cây cối xung quanh hốc cây xong, Tô Diệc cảm giác hơi buồn ngủ. Trước kia anh toàn đi công tác, cho dù cả đêm không chợp mắt cũng không vấn đề gì cả, cũng không biết là thân thể Merril chịu được đến đâu, nhưng Tô Diệc vẫn tranh thủ dành nhiều thời gian để đi ngủ.
Không gian hốc cây nhỏ, không có chỗ để đốt lửa, nên Tô Diệc không có biện pháp kiểm tra vết thương của đứa bé kia trong bóng tối được. Trước mắt chỉ có thể từ bỏ, chờ ngày mai trời sáng rồi nói sau. Trong bóng tối bé Eli lén lút chui vào trong lòng Tô Diệc. Tô Diệc cảm giác được ngực nặng trĩu, trong lòng không khỏi buồn cười. Vẫn là trẻ nhỏ dễ hiểu nhất, lúc trước Merril đối xử không tốt với bé Eli, trải qua nỗ lực mấy ngày nay bé Eli đã không so đo những hiềm khích trước đây. Thời tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-thu-lam-ban/1020717/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.