Buổi sáng, Thuế Tử Duyệt bị tiếng vang bên ngoài đánh thức, nàng tò mò rời giường gọi Liễu Nhi nhưng không thấy hồi đáp. Thanh âm tiếp tục từ trong viện truyền đến, Thuế Tử Duyệt nghi hoặc xuống giường bước ra phòng đi vào viện, thấy ở đó Tô Quân Nhụy đang lăn lộn với chiếc xích đu.
"?!" Thuế Tử Duyệt hai mắt mở to đứng ngây người tại chỗ, trong phút chốc không dám nhúc nhích. Nàng cẩn thận chớp chớp mắt muốn xác nhận bản thân có phải đang nằm mơ. Lại sợ chớp quá nhiều sẽ làm cảnh tượng trước mắt biến mất. Thật may, mọi thứ vẫn vẹn nguyên.
Tô Quân Nhụy vừa mới treo xích đu xong vừa ngẩng đầu đã thấy Thuế Tử Duyệt đang đứng trong sân nói: "Duyệt Duyệt? Nàng mặc ít y phục như vậy sao còn ra đây? Hôm nay trời rất lạnh, nàng mặc như vậy sẽ bị cảm cho coi." Tô Quân Nhụy vừa nói vừa đi tới định duỗi tay kéo Thuế Tử Duyệt lại nhận ra tay có chút dơ vội vàng chùi vào quần áo. Rồi duỗi tay dẫn Thuế Tử Duyệt nói: "Đi vào nhanh một chút, kêu Liễu Nhi mang canh gừng lại đây! Liễu Nhi! Liễu Nhi!" Tô Quân Nhụy lớn giọng hô to vài tiếng.
Liễu Nhi vừa rồi mới đi khỏi liền vội vàng chạy ra "Quận chúa, người có chuyện gì?"
Tô Quân Nhụy nói: "Ngươi nhanh đi nấu canh gừng mang lại đây, Duyệt Duyệt mới vừa rồi có chút cảm lạnh."
"Thiếu phu nhân cảm lạnh? Sao lại cảm lạnh? Ta ta ta, ta lập tức đi nấu canh gừng." Liễu Nhi vẻ mặt nôn nóng vội vã chạy về phòng bếp.
Tô Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-thanh-nghien/235337/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.