Rừng đào thật xinh đẹp.
Tô Quân Nhụy nắm tay Thuế Tử Duyệt đi đến rừng đào. Tô Quân Nhụy là một người kỳ quái cho nên những khuôn sáo phép tắc trước giờ nàng không để trong mắt. Mỗi ngày cô không phải ở tửu lầu ăn uống thì sẽ dạo chơi khắp kinh đô, rừng đào cô cũng đã đi qua nhiều lần. Cũng bởi vì đã sống hơn người khác 60 năm nên đã có quá nhiều lần ghé rừng đào. Đời trước vì lấy lòng Mộ Dung Lam, cô cũng từng đến đây. Nhưng so với hoa đào thì Mộ Dung Lam thích mẫu đơn diễm lệ hơn. Vì thế hai người các nàng tới rừng đào không lâu sẽ rời đi, so với việc ngắm đào thì Tô Quân Nhụy càng thích cùng Mộ Dung Lam thân mật.
Nhưng Thuế Tử Duyệt không phải Mộ Dung Lam, nàng thực sự thích hoa đào. Nàng sẽ lẳng lặng đứng dưới gốc cây mà ngắm hoa thật lâu, vì nàng rất thích chúng nên sẽ thật cẩn thận dùng tay chạm nhẹ vào từng đóa hoa đào, nâng niu không dám dùng sức.
Tô Quân Nhụy cười nói: "Nếu thích, nàng có thể chiết một cành mang về."
Thuế Tử Duyệt cười đáp lại: "Chiết…..không cần làm vậy. Nên để cho chúng nở rộ thật đẹp tại đây, hãy để cho càng nhiều người có cơ hội thấy được vẻ mỹ lệ của chúng, như vậy sẽ tốt hơn." Dưới cây hoa đào, chiếc váy đỏ rực rỡ của Thuế Tử Duyệt phất phơ theo gió và nụ cười nhàn nhạt trên môi, khi nàng ngẩng đầu ngắm hoa vô tình lộ ra cái cổ thon thon trắng nõn nà đẹp mắt. Tô Quân Nhụy nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-thanh-nghien/235336/chuong-6.html