Nhìn đám con nít khóc bù lu bù loa trước mắt, khoé môi hắn khẽ giật giật. Đây là cái thể loại gì ? Lần nữa hắn liền hối hận sao mình lại chấp nhận sớm vậy, ở nhà với bé con không phải thoải mái hơn sao ?
" Tự vô đi, mẹ có việc bận, lát quay lại đón con. " Văn Thanh Nhã nói xong cũng lái xe đi mất.
Quân Thiên Hàn trầm mặc đứng đấy. Mẹ à, nay là ngày đăng kí lớp, ít ra cũng phải lên phòng hiệu trưởng cùng con chứ hả ? Bản thân hắn lại tự hỏi rốt cuộc ai mới là người muốn đào tạo nhân tài kiệt xuất đây ?
Hết cách, hắn đành tự thân vận động thôi. Thầy hiệu trưởng được đánh tiếng trước nên liền vui vẻ tươi cười đón tiếp hắn, hai người một nói một trầm mặc một hồi, Quân Thiên Hàn đen mặt bước ra khỏi phòng, vẻ mặt không còn gì để nuối tiếc hơn. Vẫn như kiếp trước, hắn liền được phân vào lớp của bà cô già đấy, đến giờ hắn vẫn còn ngậm cay nuốt đắng chuyện ngày xưa. Sao đến việc chuyển lớp hắn lại quên được nhỉ ? Đáng hận !
Suốt dọc đường nhìn vẻ mặt hiếu kì của phụ huynh mấy đứa nhóc kia cực mất kiên nhẫn đấy có biết không hả ? Tự mình đến trường có gì lạ à ? Rốt cuộc Quân Thiên Hàn cũng không ý thức được vấn đề nghiêm trọng đến mức nào.
...
Đứng trước lớp học quen thuộc, hắn không khỏi có chút hoài niệm. Bên trong vẫn còn vang vọng một vài tiếng thút thít như có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501401/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.