Nụ cười trên gương mặt Quân Thiên Hàn cứng đờ, bàn tay tăng lực đạo siết chặt chiếc điện thoại. Hiểu bé con đến từng chi tiết một, làm sao hắn không nhận ra em có ủy khuất chứ.
" Được, đợi anh về liền làm bé thỏ cho cục cưng. Đừng buồn nữa, nhé ? " Quân Thiên Hàn đưa tay khẽ vuốt ve màn hình, an ủi thiên thần nhỏ trong đó. Bảo Bảo của hắn, mới chỉ đi có vài ngày mà em đã xảy ra chuyện. Không có hắn ở bên ai có thể an ủi mà ôm em vào lòng dỗ dành được đây ? Càng hiểu bé con, Thiên Hàn vừa yêu vừa hận cái ngây ngô non nớt ấy. Thứ đã mang đến nhiều đau khổ cho bảo bối của hắn, phải làm sao để nó biến mất ư ?
Đơn giản thôi, hắn sẽ là người bảo hộ bên cạnh em cho đến suốt đời.
" Muốn anh làm cho em bao nhiêu thỏ nè ? Màu hồng màu trắng màu gì cũng có, bé con thích màu nào nhất ? "
Hai mắt Bảo Bảo sáng lên, bé háo hức ngồi bật dậy, cánh tay ngắn ngủn dang rộng ra, luôn miệng nói lớn: " Bé muốn thật là nhiều, như... vậy nè. Màu hồng á, muốn... bé thỏ màu hồng. "
" Được được, khi nào về sẽ làm cho em. Thật là nhiều thỏ con hồng hồng. " Có vẻ em đã vui hơn, hắn vô thức mỉm cười, ngắm nhìn gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng ấy. Thấy đôi mắt nâu trà to tròn có dấu hiệu muốn nhắm lại, Quân Thiên Hàn hôn nhẹ lên màn hình một cái, nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501344/chuong-40.html