May mắn là chúng ta đi theo Trương Tam Phong, được ông ta bảo vệ,cuối cùng cũng bình an tới chân núi Võ Đang. Trên núi tùng bách cổ thụtầng tầng lớp lớp mọc thành rừng che kín những gì bên trong. Tống ViễnKiều cũng đã sớm mang theo bốn sư đệ chờ Trương Tam Phong dưới chân núi. Ta từ trước vốn rất thích hình tượng Võ Đang thất hiệp trong truyềnthuyết, giờ phút này có thể nhìn thấy con người thật bằng xương bằngthịt của họ quả thực cảm thấy rất hứng thú, đáng tiếc là Trương Thúy Sơn đã không còn, Du Đại Nham lại đang mang thương tật không tiện đi lại,bằng không có thể ngắm đầy đủ hết Võ Đang thất hiệp quả thực rất tuyệt.
Mắt ta vốn tinh tường, từ xa đã nhìn thấy sáu người mang theo mônnhân đệ tử đứng đằng kia. Đứng trước nhất là một người thư sinh râu dàitầm tuổi trung niên, dáng người cao gầy khí độ nho nhã, quần áo bay lượt phượt trong gió. Trong sách đánh giá ông ta phật diện từ tâm, phongphạm ôn văn nho nhã, người khác có việc cầu ông ta luôn cố hết sức giúpđỡ.
Tống Viễn Kiều tính tình ổn trọng, khiêm tốn hòa ái, tuân tuân nhonhã, rất có phong phạm quân tử, võ công cao cường, xử sự lại hợp tìnhhợp lý, trên giang hồ danh tiếng và địa vị cao vô cùng, địa vị ngang với chưởng môn một môn phái. Đáng tiếc, con trai là Tống Thanh Thư lại bịTrần Hữu Lượng dụ dỗ lừa gạt trở thành phản đồ, giết sư thúc, phản bộisư môn.
Nghĩ lại kết cục truyện Trương Vô Kỵ có thể cùng Triệu Mẫn quy ẩn,nhưng còn Tống Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/173818/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.