Cuộc đời cơ duyên khó lường, mọi sự đều có nhân quả. Sau khi rời khỏi Trương Vô Kỵ, Triệu Mẫn cùng thuộc hạ Nhữ Dương Vương phủ giấu kín hành tung, bí mật trở về Đại Đô. Triệu Mẫn cơ trí quả thật người thường khósánh, trở về không bao lâu liền liên lạc với tướng sĩ Mông Cổ các nơi,thu hồi binh quyền đã bị hoàng đế tước bỏ trước đó, khôi phục chức vịĐại nguyên soái cả nước lại cho Nhữ Dương Vương. Kỳ thực lúc này cả nước cũng chỉ còn Đại Đô và mấy quận huyện xung quanh, cùng với đại mạcngoài Mông Cổ mà thôi. Đại mạc Mông Cổ xa xôi, khống chế không được, màngười Mông Cổ tại Trung Nguyên đa phần là các quý tộc đã quen hưởng thụphú quý, đều hoặc đã chết hoặc bị nghĩa quân vây trong Đại Đô.
Sau khi trở về, Triệu Mẫn mấy lần lập mưu đánh lén, thiêu lương, giảm sút được vài phần nhuệ khí của nghĩa quân. Mà phe nghĩa quân cũng bậntâm, không dám đánh toàn lực, sợ rằng quân Mông Cổ đến bước đường cùngsẽ chó cùng dứt dậu. Vậy nên cục diện mấy tháng giằng co, cho đến khiTriệu Mẫn trở về thắng được mấy trận nhỏ, phá vỡ cục diện bế tắc.
Triệu Mẫn biết rằng đại cục đã định, vùng Trung Nguyên này đã khôngcòn cách nào vãn hồi lại nữa, mà cái gọi là binh tướng của bọn quý tộcMông Cổ sớm đã bị tửu sắc làm cho bại hoại, chỉ biết ngồi không màhưởng, đừng nói chinh chiến, phỏng chừng ngồi lên lưng ngựa cũng khôngthúc nổi ngựa chạy. Bây giờ chỉ còn nghĩ cách đem chủ lực Mông Cô cùnghậu nhân Thiên Khả Hãn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/1620993/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.