Hơn ba tháng sau, trời đã vào thu. Tại một trấn nhỏ cách quan nộichừng trăm dặm có khách điếm tên gọi là Gia Thuận, là nơi các thươngnhân lui tới, giang hồ hào kiệt qua lại, quy mô không lớn nhưng kẻ đếnngười đi thật là náo nhiệt. Một buổi trưa, lúc này khách điếm giống nhưthường lệ, ngồi gần như chật kín. Bên ngoài có hai người tiến vào, đitrước là một nam tử thân cao bảy thước, người hơi gầy, khuôn mặt tuấnmỹ, tuổi tầm khoảng hai sáu hai bảy, mặc áo màu nguyệt bạch giống nhưmột thư sinh, trên lưng mang một cuộn dài được bao kín lại bằng vải đen.
Bên cạnh hắn là một thiếu nữ yểu điệu, làn da trắng nhẵn nhụi nhưbạch ngọc, dung mạo đẹp như lan, khí chất thanh nhã, một thân y phục màu lục nhạt, đai lưng gắn một viên đông châu long nhãn, váy dài phiêuphiêu, tuổi chừng mười bảy mười tám, trên lưng cũng mang một cuộn dàiđược bọc kín. Hai người khí chất thanh cao, văn nhã lịch thiệp, khônggiống như những thương nhân quanh năm qua lại buôn bán, cũng không giống hào khách giang hồ thô lỗ. Nhưng nếu có thể vào khách điếm này, đối mặt nhìn mọi người kẻ đến người đi, đấu rượu huyên náo mà mặt không đổisắc, hẳn cũng không phải người thường.
Một nam một nữ này, đối với ánh mắt kỳ quái của mọi người vẫn thầnsắc thản nhiên tìm một bàn sạch sẽ chưa có ai ngồi, cởi bọc dài trênlưng ra đặt lên bàn, tự nhiên ngồi xuống. Tiếng kim khí vang lên khi hai bọc dài được đặt xuống, hai vật trông nhỏ nhưng nặng đến nỗi khiến cáibàn chấn động không ít,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/1620975/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.