“Chỉ Nhược, chúng ta còn chưa biết địch nhân có thể đến hay không,con cần gì phải.. phải vì cô gái này mà hao tổn chân khí, vạn nhất kẻđịch đến thì làm sao mà chống đỡ được.”
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Diệt Tuyệt nói phản đối trước nhất,bất quá những lời Ân Ly nói trong mê sảng khiến bà ta nhớ lại tình cũcủa mình, cũng cảm thấy vận mệnh Ân Ly thật đáng thương, nhìn nàng bệnhtật khổ sở không đành lòng nói ra lời lẽ độc địa.
Đây là lần đầu tiên ta nhìn đến Diệt Tuyệt sư thái lạnh lùng lại cóvẻ không đành lòng như vậy, trong lòng thở dài, cho dù là người thượngdiệt hạ tuyệt như bà ta khi nghĩ đến tình cảm cũng không đành lòng phảikhông?
Trương Vô Kỵ ngồi bên giọng khàn khàn nói:
“Chỉ Nhược muội tử, muội cứ làm đi, nếu những kẻ đó đuổi theo hãy giao cho ta ứng phó, ta sẽ bảo hộ cho an nguy của muội.”
Trương Vô Kỵ trong mắt hiện lên hổ thẹn, không biết là hổ thẹn vì đã nghi ngờ ta hay hổ thẹn vì chính mình vô năng.
“Vô Kỵ, cháu không cần lo lắng. Chỉ Nhược, cháu cứ làm đi, ta xem mưa gió sương mù dày đặc như vậy, thuyền bọn chúng lại quá lớn, cũng khôngphải là quen thuộc với biển Trung Nguyên. Chờ đến khi lên bờ, cháu đicùng ta về Võ Đang tu dưỡng, vừa lúc cha cháu cũng rất nhớ cháu, sưthái, ý ngài thế nào?”
Mạc Thanh Cốc thản nhiên nói, câu cuối còn nghiêm túc hỏi ý Diệt Tuyệt.
Diệt Tuyệt sư thái nhìn Mạc Thanh Cốc bộ dáng nghiêm túc, nghe hắnnói khẩu khí chắc chắn cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-chi-nhuoc/1620969/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.