Lúc Quý Noãn đi vào thì bên trong đã có nhiều người. Sân tập rất lớn, một số ghế tựa và ghế sofa đã có không ít người ngồi.
Vừa rồi trước khi qua đây cô đã trông thấy Mặc Cảnh Thâm đi vào nơi này. Lúc này Mặc Cảnh Thâm đang bị mấy vị lãnh đạo vây quanh mời đến phía trước ngồi.
Người đến nhà thể thao này cơ bản đều thay quần áo khác. Mặc Cảnh Thâm cũng thay bộ âu phục quần dài khi đến đây ra. Thân hình anh tuấn tú hơn người, mặc âu phục cũng được, mà mặc đồ thể thao nhàn nhã cũng được, khí chất đều nghiêm nghị lạnh lùng không ai sánh bằng.
“Quý tổng, nửa ngày cũng chẳng thấy cô đâu. Lúc tập thể dục buổi sáng không phải cô đã nói mình là tuýp người thích vận động sao? Sao chúng tôi ở đây chém gϊếŧ nhau đã nửa ngày mà bây giờ cô mới tới?” Vị tổng giám đốc nào đó vừa trông thấy Quý Noãn đã đi thẳng tới kéo cô sang bên kia.
“Vừa rồi phơi nắng ngoài bãi biển dễ chịu quá, suýt chút ngủ thϊếp đi...” Quý Noãn cười, giải thích.
“Lại đây lại đây, cùng chơi với nhau nào!”
“Đông người thế này, tôi không tham gia đâu. Ban nãy phơi nắng ngoài bãi biển một lúc lâu, tôi sợ mình bị cảm nắng. Tôi qua bên kia ngồi nghỉ ngơi một lát đã.”
“Nhìn sắc mặt cô vẫn tốt mà, trong này đâu có nóng, lại đây, chơi với nhau mấy ván nào, vận động một chút là khỏe ra ngay.” Vị tổng giám đốc nào đó cố nhét cây gậy đánh golf vào tay Quý Noãn.
Lúc này Quý Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495339/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.