"Hung thủ thật sự vẫn chưa tìm được, vụ án này cứ kết thúc như vậy, sao tôi cam lòng?” Quý Noãn lạnh nhạt và thẳng thừng: “Cô Tô, tôi chỉ thuận miệng nói mình muốn tới Cục Cảnh sát, cũng thuận miệng nói nếu cô muốn gặp thì có thể tới Cục Cảnh sát tìm tôi, không ngờ cô lại tới nhanh như vậy. Không phải cô hay đến nhà họ Tô thăm hỏi ba mẹ Tô Tuyết Ý sao?”
Nhìn ra ý lạnh ẩn sâu trong mắt và ẩn ý trong lời nói của Quý Noãn, đầu tiên Tô Tri Lam tỏ vẻ khó tin nhìn cô, sau đó cười dửng dưng: “Không phải cô Quý nói sẽ chờ tôi ở Cục Cảnh sát sao?”
“Rốt cuộc là thăm hỏi ba mẹ Tô Tuyết Ý quan trọng hơn, hay là đến Cục Cảnh sát gặp tôi quan trọng hơn?” Quý Noãn hờ hững, đến mí mắt cũng không buồn nhướng lên, giọng điệu lạnh nhạt truyền đạt rất rõ ý lạnh và vẻ khinh thường: “Sợ rằng cô chỉ đến nhà họ Tô điểm danh rồi đi thẳng đến Cục Cảnh sát chứ gì?”
Đôi mày thanh tú của Tô Tri Lam từ từ cau lại, cô ta nhìn chằm chằm Quý Noãn: “Rốt cuộc cô Quý muốn nói gì?”
“Tôi muốn nói gì cô không hiểu sao? Nếu không sao lại gấp gáp chạy đến Cục Cảnh sát như vậy?” Quý Noãn nhếch môi cười: “Tôi đã đưa bằng chứng cho cảnh sát rồi, thời gian tiếp theo sẽ giao cho cô Tô.”
Nụ cười của Tô Tri Lam dần mất tự nhiên: “Sao tôi nghe không hiểu ý tứ trong câu nói này của cô nhỉ? Cô gọi tôi đến Cục Cảnh sát chẳng lẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495257/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.