Editor:
Nguyetmai
"Cô làm cái gì, chúng tôi làm cái đó. Chân trên người chúng tôi, chẳng lẽ không cho phép chúng tôi đến đây?" Bạch Vi đá xoáy lại.
Lăng Phi Phi: "…" Mặt mày cô ta khó chịu, nhìn Mặc Cảnh Thâm đang ở bên trong.
Màn sân khấu và màn hình đã bị tháo xuống hoàn toàn. Còn đám sinh viên, một số đã ra ngoài, một số vẫn xếp hàng chờ ra. Dưới sân khấu chỉ còn ba người Quý Noãn, Bạch Vi, Lăng Phi Phi đứng đấy, bộ dạng lén lén lút lút đó nhanh chóng thu hút sự chú ý của lãnh đạo trường.
"Sao mấy người các em còn chưa đi, đứng đây nhìn cái gì?" Lãnh đạo trường không hài lòng, quay đầu nhìn bọn họ, mở miệng đuổi người: "Các em mau đi nhanh đi, đừng có đứng đây nhìn lén!"
Lăng Phi Phi vội mở miệng: "Chủ nhiệm, những lời Tổng Giám đốc Mặc vừa nói khiến chúng em nảy sinh nghi vấn, muốn thảo luận cùng ngài ấy…"
Vốn định nói là "em", kết quả Lăng Phi Phi lại chuyển thành "chúng em", khéo léo san sẻ cơ hội bị ăn mắng cho Quý Noãn và Bạch Vi.
Bạch Vi âm thầm liếc mắt.
Quý Noãn lãnh đạm nhướng mày.
Mặc Cảnh Thâm nhìn đã thấy bóng dáng Quý Noãn đứng bên cạnh, đôi mắt anh vẫn lạnh nhạt bình tĩnh, xoay người hỏi: "Muốn thảo luận cái gì?"
Lăng Phi Phi không ngờ sau khi Tổng Giám đốc Mặc nghe thấy lời này của cô ta lại thật sự chú ý đến. Cô ta hưng phấn không thôi, mặc kệ cái nhìn trân trối của lãnh đạo trường, bước nhanh qua: "Xin chào Mặc tổng, em là sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chieu-vo-dien-cuong/495141/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.