Chương trước
Chương sau
David không hề hay biết rằng, đang có một hồi âm mưu nhắm vào hắn và cả đoàn đội do hắn chỉ huy.

Sau lần ám sát đầu tiên với nhóm 12 người này, hắn lại tiếp tục dẫn đội ẩn nấp tại một khu vực vắng vẻ kín đáo, nằm trong một khu rừng cây không quá rậm rạp cho lắm.

Chờ đợi tại nơi này khoảng vài giờ để cho tình hình lắng đọng xuống bớt, hắn mới lại tiếp tục lên đường, dẫn đội dạo quanh khu vực những bãi quái vật luyện cấp.

Những nơi này đều đã được hắn điều tra và đánh dấu lên bản đồ của kế hoạch tác chiến, chuẩn bị từ trước cả thời điểm hắn cùng toàn đội rời khỏi thành. Thế nên chuyện phân vân do dự, hay mất phương hướng là không thể xảy ra.

Cứ như vậy cuộc đi săn này diễn ra ròng rã trong suốt hơn một ngày một đêm. Mãi cho đến tận thời điểm David và đội của hắn cảm thấy mệt mỏi sau khi chém giết được đến hơn trăm tên thành viên của [The Throne] thì mới lựa chọn một địa điểm gần với khu vực phía đông EL thành để nghỉ ngơi.

Vị trí mà David lựa chọn để đóng quân sắp tiếp giáp với khu làng Broklyn quen thuộc. Một phần do nơi này rất gần với EL thành, chỉ cần tốn 5 – 10 phút chạy hết tốc độ thì có thể lập tức trở về thành, kẻ địch cũng vì thể mà sẽ không thể ra tay đánh giết bọn họ được nữa.

Một phần khác cũng là vì nơi này cũng cách khu vực Ameerah và đoàn đội Võ Sư canh giữ khu vực phía Đông không xa, chỉ cần tới được nơi đó chắc chắn sẽ có tiếp viện hỗ trợ bọn họ.

Kẻ địch nếu muôn toàn lực đánh giết thì không thể nào ra tay dễ dàng được, trừ phi bọn chúng dốc toàn lực cho một trận tập kích. Mà nếu làm như vậy thì không thể tránh khỏi làm bứt dây động rừng, đánh động cho David lựa chọn con đường trở về thành.

Thế mới nói, David lựa chọn một điểm tập kết nghỉ ngơi cũng không phải là bốc đại một chỗ mà không có mục đích rõ ràng.

Về phần thu hoạch, sau chuyến đi săn đầu người này, David có thể nói là rất khó hiểu và cũng rất không hài lòng, so với những gì mà hắn cùng cả đội phải bỏ công sức ra.

Trang bị nhặt được toàn là đồ trắng cấp thấp, chỉ có khoảng 15 – 20 cấp, tiền bạc cũng chẳng có bao nhiêu. Có thể nói, những người mà David đã săn lùng được trong ngày hôm nay không khỏi khiến hắn nghĩ đến, những kẻ mạt cùng, nghèo kiết xác ở tầng dưới chót trong [The Throne].

Tất nhiên có đi thì cũng phải có nhận lại, điểm số PK David cùng với cả đội 20 người của hắn phải nhận vào cũng theo số người bị giết mà không ngừng tăng lên.

Không nói ai khác, chỉ riêng David thôi thì cái tên nhân vật của hắn đã đổi màu trở thành một dãy chữ đỏ chóe như muốn đổ ra máu luôn rồi. Nếu như bị kẻ địch giết ngược lại thì phỏng chừng, toàn bộ trang bị trên người hắn chắc sẽ bị đánh rơi ra, chẳng còn lại bao nhiêu món.

Thế nên vì để giữ an toàn không bị mất tài sản một cách vớ vẫn, David bắt buộc phải cho cả đội nghỉ dưỡng một thời gian, tránh né đầu mâu của kẻ địch. Chờ đến khi điểm PK của bọn họ được hạ thấp xuống, không còn tên đỏ nữa thì mới quay trở lại tiếp tục thực hiện kế hoạch săn đầu người.

Hiện tại, cả nhóm hơn 20 người đang tụ tập ngồi bao vây xung quanh một đống lửa, người thì tổng kết thu hoạch, người thì lại đang nhắn tin mật với người yêu trong trò chơi của mình. Bầu không khí cũng không quá căng thẳng như lúc chiến đấu ở buổi ban ngày.

- “Chỉ huy, ngươi mau xem cái này.”

Đang trong lúc David nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi tổng kết lại kinh nghiệm chiến đấu trong ngày hôm nay thì bất chợt, hắn lại bị giọng nói tràn ngập lo lắng của Jimmy đánh thức.

Từ từ nhấc mí mắt của mình lên, khi nhìn thấy gương mặt gấp gáp, có chút hoảng hốt của Jimmy, David không khói nhíu nhíu đôi chân mày của mình lại.

Một dự cảm xấu bỗng chốc xuất hiện trong lòng, thôi thúc hắn đi tới kiểm tra thứ mà Jimmy muốn cho mình xem.

Tầm mắt chuyển dời về phía màn hình hệ thống mà Jimmy đang đưa ra cho mình xem, David lập tức bị làm cho chấn kinh không ngớt.

Khuôn mặt biến sắc của hắn nhanh chóng đã thu hút sự chú ý của những tên đội viên xung quanh. Bọn họ cũng vì lòng tò mò bị khơi dậy mà tụ tập lại, dòm ngó vào trong bảng giao diện hệ thống của Jimmy đang bày ra.

Trên đó là trang diễn đàn mạng Anh Hùng của EL thành, mà nội dung có 80% là dính đến hai từ ‘[The Alliance]’ và ‘Tẩy chay’.

David không kìm lòng được, nhanh chóng mở ra xem thử một vài bài viết thảo luận có nội dụng như thế. Kết quả càng làm cho gương mặt của hắn tối đen lại.

- ‘Đây là một cuộc đại tẩy chay đang nhằm vào cả [The Alliance]!’

Một ý niệm cấp tốc xuất hiện trong đầu David, cũng như là những người còn lại ở nơi này.

- “Để ta hỏi lại hội trưởng xem tình hình thế nào.”



Suốt khoảng thời gian vừa qua, vì phải liên tục chiến đấu trong tình trạng căng thẳng, David nào có rảnh rỗi để nói chuyện với Đình Tấn hay Lý Uyên. Thế nên khi bất ngờ gặp chuyện như thế này, hắn mới nghĩ đến việc liên lạc với người nhà để hỏi xem tình hình trong EL thành biến động ra sao.

Những người còn lại cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần sau một hồi kinh ngạc. Hơn 20 cặp ánh mắt chờ mong đổ dồn vào David, như chờ đợi tin tức từ hắn.

Keng! – Người chơi The Dawn hiện tại không thể tiếp nhận tin nhắn liên lạc. Xin ngài vui lòng gửi tin nhắn lại vào lúc khác.

Vừa bấm gửi đi tin nhắn vừa soạn thảo xong, David ngay tức khắc đã bị một đầu thông báo hệ thống làm cho ngẩn ngơ cả người. Sợ rằng mình nghe lầm, hắn tiếp tục thử bấm gửi đi lại một lần nữa, nhưng hồi đáp lại vẫn là đầu thông báo đó của hệ thống.

Không còn cách nào khác, David đành chuyển đối tượng hỏi thăm sang Lý Uyên. Lần này, tin nhắn được gửi đi rất nhanh gọn, không hề có trắc trở gì.

Keng! – Ngài nhận được tin nhắn mật từ người chơi Lý Uyên.

Chẳng được mấy giây, David liền đã nhận được phản hồi trở lại từ Lý Uyên.

- “Hội trưởng bị ám sát và đang kẹt ở đâu đó hơn 30 tiếng rồi, rất có thể là hắn ở bên trong phụ bản nên không thể liên lạc được. Những tin tức trên diễn đàn mà người thấy đều là do đám người [The Throne] tạo dựng nên, chỗ của ngươi tình hình ra sao rồi?”

Không quá dài dòng, tin nhắn của Lý Uyên đơn giản tóm tắt lại tình thế oái oăm mà [The Alliance] đang mắc phải, đồng thời nàng cũng không quên gửi lời hỏi thăm đến David.

Tuy nhiên, tin tức đó chẳng khác nào một quả bom nguyên tử dội vào trong đầu David, khiến thần trí hắn thoáng chốc rơi vào trong khoảng không.

- “Có chuyện gì vậy chỉ huy? Chẳng lẽ ở nhà xảy ra chuyện?”

Tom nhìn David thẫn thờ như vậy không kìm được mở miệng hỏi thăm, giọng điệu tràn ngập sự lo lắng.

- “Ừm… hội trưởng bị người ám sát, hiện tại tình hình ở nhà không được khả quan lắm. Kẻ địch đang nhắm vào danh tiếng của chúng ta để bôi bác, phá hoại liên minh từ bên trong.”

Bị gọi tới, David giật mình hồi phục tinh thần lại. Vẻ mặt thâm trầm, hắn lạnh lùng giải thích đơn giản lại cho những tên đội viên của mình.

Hơn 20 người, chỉ trong chớp mắt sau khi David nói ra những lời đó thì bầu không khí như rơi vào bên trong khoảng lặng, yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng củi khô đang bị đốt cháy.

- “Vậy bây giờ phải làm sao bây giờ chỉ huy?”

Sau một lúc im lặng, Trần Hoàn, một trong số những tên thanh niên làm Phó Chỉ Huy, mở đầu lên tiếng phát biểu ý kiến.

- “Chẳng lẽ chúng ta phải quay trở về?”

Quốc Chiến ngồi bên cạnh cũng trầm giọng hỏi thêm vào.

Riêng David thì vẫn còn đang trầm tư suy nghĩ về điều gì đó, giống như không có nghe được câu hỏi của hai người này.

Điều đó càng khiến trái tim của hơn 20 người có mặt ở đây càng thêm lo lắng, bồn chồn bất an.

- “Hiện tại chúng ta không thể trở về, vì dù có về cũng chẳng giúp ích gì được. Tuy nhiên…”

Được một lúc, hắn mới cất giọng, kèm theo một vẻ mặt thâm trầm khiến cho đám đội viên của hắn càng lo lắng hơn. Thế nhưng đến cuối, David lại ngắt ngang, với ngữ khí úp mở như muốn kéo trái tim của bọn họ lên tới cổ họng.

- “… ta có một kế hoạch, nhưng khá liều lĩnh một chút. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục thực hiện kế hoạch, không cần phải nghỉ ngơi nữa. Tranh thủ săn giết càng nhiều người càng tốt, đồng thời ghi hình lại toàn bộ quá trình đi săn này để làm ra đáp trả với bọn [The Throne] kia. Các ngươi muốn theo ta hay không?”

- “Muốn!”

David vừa nói xong, đám đội viên hơn 20 người đồng thanh quát lên, chẳng hề có chút do dự nào.

Ánh mắt tỏa sáng, David dường như cũng khá kinh ngạc với phản ứng của đám đội viên của mình khi có biểu hiện nhiệt tình như vậy. Đây cũng là một loại biểu lộ chứng minh cho thái độ quan tâm của bọn họ đối với [The Alliance] đã vượt lên trên lợi ích cá nhân.

- “Tốt! Đã vậy nghỉ ngơi đi, ngày mai chờ trời sáng chúng ta lại lên đường.”

Quát lớn một tiếng, hắn quét mắt nhìn quanh những khuôn mặt xung quanh mình, rồi cấp tốc tuyên bố hành trình tiếp theo cho ngày mai.

Hiện tại bầu trời cũng đã tối đen, không ai lại đi luyện cấp vào giờ này, cho nên có muốn đi săn giết kẻ địch cũng không thể. Vì để giữ trạng thái tốt nhất, David chỉ có thể cho cả đội nghỉ ngơi một đêm này.



Trong khi đó, ở tại văn phòng làm việc của Henry…

- “Thiếu gia, đối phương đã giết không ít người của chúng ta rồi, liệu ta có nên…”

Bò Cạp đứng trước bàn làm việc của Henry, cất giọng nói với vẻ mặt biểu lộ rất thèm thuồng, tựa như một gã sắp chết đói lại đang ngồi trước bàn tiệc lớn. Thậm chí khi thanh âm chưa dứt, hắn đã đưa tay lên làm ra tư thế cắt cổ.

Henry thì ngược lại, vẫn giữ được được vẻ trầm tĩnh trên gương mặt. Biểu lộ của hắn rất bình thản, khiến người ta chẳng thể nào đoán biết được hắn đang nghĩ gì trong đầu.

- “Hừm, chắc cũng đã đủ rồi. Ngày mai ngươi dẫn người bắt đầu thực hiện kế hoạch thu lưới đi thôi. Nhớ làm cho đẹp mắt vào, chúng ta còn cần nó để đánh một đòn chí mạng vào bọn [The Alliance] kia đấy.”

Sau một lúc phân vân, Henry cuối cùng cũng đưa ra quyết định sau cùng. Hắn chụm hai tay mình lại với nhau, đặt lên mặt bàn rồi nhàn nhạt dặn dò Bò Cạp.

Như nhớ lại quá khứ không tốt của mình với [The Alliance], Henry chợt nghiến răng nghiến lợi, phẫn hận nói thêm vào.

- “Trước kia vì quá chủ quan mà không dồn sức một lần diệt gọn, để cho những tên hề này nhảy nhót mãi đến bây giờ. Lần này nhất định phải cho bọn chúng mất cả gốc lẫn rễ, EL thành này nhất định phải nằm trong tay của chúng ta thì những kế hoạch sau đó mới có thể triển khai được. Cho nên nhiệm vụ lần này của ngươi dù chỉ là một phần nhỏ nhưng cũng rất quan trọng. Đã hiểu rồi chứ?”

Nói đoạn, Henry liếc mắt như một viên đạn bắn về phía tên Bò Cạp.

Bị nhìn tới như vậy, Bò Cạp liền cảm giác như bị một cơn gió lạnh thổi qua sống lưng mình. Hắn vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Henry mà run giọng đáp lại.

- “Vâng, ta hiểu rồi thưa thiếu gia, nhất định sẽ hoàn thành mỹ mãn.”



Còn ở tại phòng làm việc của Lý Uyên trong [Cửa Hàng Trading Hall], đúng vào thời điểm mà nàng vừa nhận được tin nhắn mật hồi đáp của David về tình hình và kế hoạch sắp được hắn thực hiện thì đột ngột lại tiếp tục nhận được một tin tức thông báo từ thư ký riêng của mình.

- “Quản lý Uyên, có một người gọi là Michelle Rockefeller đang muốn tìm gặp ngài trò chuyện ở bên ngoài trụ sở của [The Alliance Y Dược].”

Chẳng hề có sự chuẩn bị nào, Lý Uyên đang bận bịu bù đầu vào trong mớ công việc hỗn độn, khi nhận được tin tức này thì nàng cũng bị ngạc nhiên không ít.

Bất quá, đó chỉ là trước khi nàng kịp nhớ ra cái tên dòng họ Rockefeller nổi tiếng này mà thôi.

Nhận biết được thân phận của đối phương, Lý Uyên vội vàng gác lại chuyện trong tay, cũng chẳng thèm đọc hay trả lời tin nhắn của David mà nhanh chóng trả lời lại với thư ký trong hệ thống liên lạc.

- “Bảo bọn họ chờ chút, thoát trò chơi xong ta sẽ đến đó ngay.”

Dứt lời, bóng ảnh của nàng dần dần mờ ảo đi, đã đăng xuất ra khỏi trò chơi, còn về đầu tin nhắn của David thì vẫn còn trôi nổi trên màn hình hệ thống tin nhắn của trò chơi, đến một lúc sau mới biến mất hoàn toàn theo thân ảnh của Lý Uyên.

Lý Uyên cũng không thể nào ngờ tới, chỉ vì một hành động này của mình mà sau đó, nàng và cả [The Alliance] đã phải rơi vào một tình thế cực kì nguy cấp hơn cả bây giờ nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.