Chương trước
Chương sau
Trở lại hiện thực, thời gian cũng chỉ mới là buổi trưa nắng nóng chứ không còn là lúc nửa đêm lạnh lẽo như trong trò chơi.

Lý Uyên dành ra gần nửa giờ để chỉnh chu lại vẻ bề ngoài của mình, tiếp đó mới rời biệt thự, để tới văn phòng làm việc của nàng tại trụ sở tập đoàn [The Alliance] đang được xây dựng ở khu phía Bắc thành phố Loda.

Bước vào trong phòng làm việc, nàng lập tức nhận ra đã có thêm sự hiện diện của hai cô gái lạ lẫm, một tóc vàng, một tóc bạch kim, không ai giống ai. Cũng chẳng có gì quá bất ngờ, bởi vì trước đó, Lý Uyên cũng đã được thư ký thông báo qua một lần rồi.

Khi trông thấy Lý Uyên xuất hiện ở cửa phòng thì vẻ ngạc nhiên liền hiện rõ trên gương mặt của cô gái trẻ tóc vàng. Dù rằng không nói ra một chữ nào nhưng biểu lộ ấy cứ như đang nói lên rằng, có điều gì đó rất khó tin đang xảy ra ở đây vậy.

Ngược lại, cô gái tóc bạch kim kia thì rất tự nhiên đứng dậy khỏi ghế, vừa bước tới trước mặt Lý Uyên, vừa thản nhiên tự giới thiệu bản thân.

- “Xin chào, Giám Đốc Uyên. Ta là Michelle Rockefeller, đây là bạn ta, Katelyn Jolly.”

Không giống như những nhân viên khác thường hay gọi, cô gái này dựa trên chức vụ CEO của tập đoàn [The Alliance] mà Lý Uyên đang đương nhiệm để xưng hô.

- “Xin chào, ta cũng đã nghe danh gia tộc Rockefeller đã lâu, bây giờ được gặp mặt tiểu thư Michelle thì quả thật là vinh hạnh. Thực sự có lỗi khi đã để các ngươi đợi lâu như vậy, mời ngồi.”

Có vẻ như đã quá quen thuộc với kiểu cách xưng hô này, Lý Uyên chỉ mỉm cười bắt tay với đối phương, gật đầu đáp lễ rồi từ tốn tiến đến vị trí ghế ngồi của mình sau bàn làm việc.

Chờ mọi người an vị xong xuôi, Lý Uyên cũng đã khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc vốn có của mình. Nàng tiếp tục hướng về Michelle mở giọng tò mò hỏi thăm đối phương.

- “Không biết các vị muốn gặp trực tiếp ta như thế này là vì nguyên do gì?”

Ngồi tại trước bàn làm việc, mặt đối mặt với Lý Uyên, thần thái Michelle vẫn là một dạng bình tĩnh, tự tin, không khác gì một tên thuyết khách đã quá quen thuộc với chuyện thương thảo về những vấn đề hợp tác kinh doanh.

- “Có chút đường đột nhưng mong rằng Giám Đốc Uyên có thể lượng thứ, ta xin nói vào thẳng vấn đề luôn để không phải mất thời gian quý giá của ngài. Hôm nay chúng ta tới đây với mục đích là vì sản phẩm của [The Alliance Y Dược].”

Nhìn thẳng vào mắt đối phương, Michelle không nhanh không chậm nói ra mục đích của mình.

Ngay tức thì, Lý Uyên liền bị những lời nói này làm cho kinh ngạc, có chút không thể tin vào lỗ tai của mình. Tuy nhiên, chỉ chớp mắt một giây sau, thần sắc của nàng đã trở lại vẻ bình thường.

- “Tiểu thư Michelle có thể nói cho ta biết phương án hợp tác hay không?”

Giữ vững được sự tỉnh táo trước những biến động hoặc cám dỗ đến từ vô vàn lợi ích to lớn mà đối tác mang đến là điều cần thiết cho một người điều hành một công ty lớn. Lý Uyên rất tâm niệm điều này nên không hề tỏ rõ bất cứ thái độ nào, chỉ từ tốn hỏi lại Michelle.

- “Cũng không có gì quá to tác. Thực ra chúng ta muốn làm một đơn đặt hàng lớn để đổi lại một chút điều kiện ưu đãi nho nhỏ mà thôi.”

Michelle đưa tay lấy từ trong túi xách của nàng ra một xấp giấy tờ để lên mặt bàn và đặt trước mặt Lý Uyên. Nụ cười mỉm vẫn giữ trên môi, khiến gương mặt nàng trở nên sáng lạng và thân thiện.

Dù vậy, Lý Uyên cũng không vì điều đó mà chủ quan, tin tưởng vào lời nói của đối phương. Thương nhân, không một kẻ nào thật sự tốt bụng đến nỗi hiển lộ bộ mặt thật của họ trên bàn đàm phán cả.

Hầu hết đều là mặt tươi cười nhưng bên trong bụng lại là một hồi âm mưu cực lớn. Và bản hợp đồng soạn thảo của họ có thể là một món vũ khí, cái hố chứa đầy dao găm, chờ người khác nhảy vào.

Có thể nói, đối với hai công ty hợp tác với nhau, bản hợp đồng chính là món vũ khí trong tay họ. Kẻ nào nhận ra được những cái bẫy ẩn giấu trong đó thì chính là kẻ thắng cuộc.

Lý Uyên rất cẩn thận đọc kỹ từng dòng từng chữ một trong bản hợp đồng kế hoạch hợp tác này của Michelle.



15 phút sau đó…

Buông bỏ bản hợp đồng trong tay, Lý Uyên đã hoàn toàn không thể khống chế biểu cảm trên gương mặt của mình nữa. Thần sắc của nàng lúc này đã hiển lộ rõ ràng sự kinh ngạc, mừng rỡ cùng khó hiểu.

Nguyên nhân là vì trong bản hợp đồng đó, đối phương yêu cầu được cung cấp một số lượng thuốc cũng rất lớn, gần như đã đủ để khỏa lấp lại toàn bộ số lượng hàng đã bị hủy bởi mấy công ty ở Entire Land trong thời gian vừa qua.

Ấy vậy mà tiền bạc thì lại rất sòng phẳng và công đạo, hầu như không hề có hiện tượng ép giá nào ở đây.

Lý Uyên cũng không thể tìm ra được điểm bất thường trong bản hợp đồng này. Nó giống như là đối phương mang theo thành ý muốn hợp tác rất rõ ràng, không khác gì đem tiền lại cho mình vậy.

Chẳng những vậy, tất cả những ý tốt đó được đổi lại một điều kiện theo như trong lời của đối phương nói thì quả thật cũng không phải là chuyện gì to tát.

- “Ngươi thật sự chỉ muốn mỗi một điều kiện nhận trước một phần thuốc chữa trị khối u này thôi sao?”

Không dám tin vào những điều mình vừa xem qua được, Lý Uyên nhíu đôi chân mày nhìn thẳng vào mắt Michelle mà hỏi. Nàng muốn thông qua ánh mắt mình để quan sát xem, liệu đối phương có phải là muốn âm mưu điều gì đó trong đầu hay không.

Bất quá, làm Lý Uyên thất vọng là Michelle chỉ gật nhẹ đầu với thái độ khẳng định dứt khoát trên gương mặt. Điều đó vô tình càng làm cho Lý Uyên xuất hiện đôi chút cảm giác mông lung như một trò đùa ở đây.

Trong tình huống [The Alliance] đang bị kẻ địch ám hại, mênh mông bát ngát tin đồn xấu bủa vây, đã có rất nhiều công ty đã cắt đứt hợp đồng hoặc cũng đang ấp ủ ý định đó trong đầu.

Vậy mà ngay lúc này lại xuất hiện một tập đoàn lớn, rất nổi tiếng trên thế giới đến yêu cầu hợp tác, với thiện chí rất rõ ràng như vậy thì làm sao không khiến nàng nghi ngờ cho được.

Mặc dù không dại gì nói ra tình trạng không tốt của mình trên bàn đàm phán, nhưng Lý Uyên cũng biết chắc rằng, cô gái Michelle này không thể không biết rõ tình cảnh của [The Alliance] bây giờ được, vì điều đó là hoàn toàn không có khả năng xảy ra cho một người có thái độ chuyên nghiệp như vậy.

Một kẻ thương thuyết giỏi phải luôn là kẻ nắm giữ được thông tin của đối tác nhiều nhất có thể, mà với Michelle thì đó chắc chắn là chuyện đương nhiên phải làm rồi.

Lý Uyên rơi vào trong trầm tư một hồi lâu, phân vân không dám đưa ra quyết định. Mắt nàng vẫn đang dán vào bên trong bản hợp đồng, cố gắng kiểm tra kỹ lưỡng lại một lần nữa để tìm cho ra liệu có cái bẫy rập nào được ẩn giấu ở trong đó hay không.

Thấy Lý Uyên im lặng một hồi lâu không nói như vậy, Michelle dường như đã đoán biết được những lo toan suy nghĩ trong đầu của đối phương.

- “Giám Đốc Uyên không cần phải lo lắng như vậy, chúng ta thật sự mang theo thành ý tới đây. Ngoài mục đích đặt mối quan hệ hợp tác song phương thì còn là vì ta cần sử dụng gấp loại thuốc của ngươi cho nên mới đặt ra yêu cầu như vậy thôi.”

Michelle tỏ vẻ thành khẩn, nói năng rất nhã nhặn, lời nói chất chứa cảm xúc như là được lấy từ những suy nghĩ trong lòng của nàng ra.

Coi như là thế thì Lý Uyên cũng không bị lay động gì nhiều. Nàng chỉ liếc mắt nhìn qua Michelle một cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu đọc bản hợp đồng.

Biết đối phương cần có thời gian, Michelle cũng không tiếp tục nói nhiều nữa mà chỉ im lặng quan sát.

Lại một hồi lâu trôi qua, sau khi chắc chắn rằng mình đã đọc kỹ bản hợp đồng mà không có bất kì sơ sót nào nữa, Lý Uyên rốt cuộc cũng chịu mở miệng.

- “Được rồi. Chúng ta bắt đầu ký kết thôi, nhân tiện, ngươi có cần thêm loại thuốc gì khác không? Ta nghĩ, với bản hợp đồng này, các ngươi có thể yêu cầu thêm một cơ số thuốc của [The Alliance Y Dược] nữa đấy.”

Vừa nói, nàng vừa lấy bút ra, rất tự nhiên mà ký vào trong bản hợp đồng của Michelle, thậm chí nàng còn nói thêm vài câu nửa thật nửa đùa với đối phương.

Tiếp nhận lại một phần của bản hợp đồng, Michelle dường như cũng không có gì quá mức ngạc nhiên, tựa như đã chắc chắn rằng, Lý Uyên sẽ đồng ý ký vào bản hợp đồng này vậy.

Nàng đáp lại trong vẻ mặt chờ mong.

- “Nếu được mà nói, ta hi vọng trong tương lai [The Alliance] của ngươi và [Rockefeller] của chúng ta có thể là hai công hội liên minh xuyên quốc gia đầu tiên trong Anh Hùng.”

- “Haha, nếu có cơ hội thì nhất định là vậy rồi. Hợp tác vui vẻ.”

Lý Uyên đứng dậy khỏi ghế, cười vui vẻ bắt tay với Michelle.

- “Hợp tác vui vẻ. Thật tiếc vì không thể ở lại đây lâu, chúng ta còn có việc gấp nên phiền ngươi chuẩn bị thuốc theo như yêu cầu đã nói trong bản hợp đồng để chúng ta còn lên đường khởi hành về nước.”

Michelle thoáng nắm bắt tay của Lý Uyên rồi lên tiếng hối thúc nàng.

Hiểu rằng đối phương thật sự cần thiết những thứ thuốc này, Lý Uyên cũng không lề mề chậm chạp làm mất thời gian của một đối tác đầy tiềm năng này.

Nàng cấp tốc mở điện thoại liên lạc cho thư ký riêng, dặn dò chuẩn bị thuốc chữa lành khối u theo như yêu cầu của Michelle.

Bởi vì mẫu thuốc hoàn thiện đã có sẵn, thư ký của Lý Uyên cũng không mất quá nhiều thời gian thì đã mang đồ vật đến giao tận tay cho Michelle.

- “Chào ngươi, Giám Đốc Uyên. Hi vọng có thể gặp lại ngươi sớm.”

- “Tạm biệt, hẹn gặp lại. Chúc ngươi lên đường thuận lợi.”

Đôi bên lại đối đáp vài câu chào hỏi xong thì Michelle cùng với cô bạn Katelyn của mình không do dự chút nào, rất dứt khoát rời đi khỏi phòng làm việc của Lý Uyên.

Trước khi đi, Lý Uyên bỗng nhiên phát hiện ra một điều, cô gái tóc vàng kia không biết vô tình hay cố ý mà lại liếc nhìn mình bằng một ánh mắt rất kì lạ, giống như một người đã từng quen biết gặp phải người quen vậy.

Bất quá, niềm vui vì nhận được một miếng bánh từ trên trời rơi xuống khiến nàng cũng không để ý nhiều đến chuyện nhỏ nhặt này lắm.

Thật sự sau lúc mới đầu, nàng cũng cực kì nghi ngờ về lòng tốt của đối phương. Phải nói, trong bản hợp đồng đó, mọi lợi ích gần như đều nghiêng về phía [The Alliance Y Dược], đối phương chỉ chiếm một phần khá nhỏ khoảng 30% trong đó mà thôi.

Có thể nói, đám người này chẳng khác nào là mang tiền đến, lại giúp Lý Uyên giải quyết sự cố đến từ đám công ty vừa hủy bỏ hợp đồng đặt hàng kia.

Chỉ trong hai ba tiếng thời gian thương thuyết, áp lực mà nàng đang gánh chịu đã giảm bớt đi được kha khá rồi, đầu óc của nàng cũng vì thế mà trở nên thư thả hơn rất nhiều.

Nhưng tình trạng thả lỏng tinh thần này không kéo dài được bao lâu thì bất chợt, nàng đột nhiên nhận được một tin nhắn đến từ hệ thống liên lạc giữa trò chơi Anh Hùng và hiện thực.

- “Nhóm của David xảy ra chuyện!”

Và người gửi tin nhắn này, chính là Ameerah phụ trách bảo hộ khu vực lân cận nơi nhóm David hành động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.