Đêm khuya yên tĩnh, ánh đèn lam sẫm tản khắp gian phòng khách, bể cá treo tường sôi ùng ục ùng ục, đám cá cảnh nhiệt đới màu sắc sặc sỡ nhàn nhã bơi qua bơi lại.
Tành tạch, cửa mở, ngọn đèn sắc cam nơi huyền quan sáng lên, một người mỏi mệt bước vào, hắn có vẻ mệt rã rời, cởi giầy, tùy tay ném túi công văn sang một bên, kéo cà vạt mấy cái, ngả đầu ngã xuống sa lông không nhúc nhích, như thể chỉ chậm vài giây nữa, hắn có thể ngã luôn xuống lối đi nhỏ mà ngủ.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, hắn động đậy, chẳng muốn tiếp, trở mình, vờ như không biết gì cả.
Một lát sau, tiếng chuông im bặt, nhưng giây sau lại ầm ĩ không thôi.
Hắn bịt lỗ tai, nhưng vô dụng, tiếng chuông kia tựa như ma âm xuyên vào não rồi quẩn quanh trong óc hắn, hắn bực bội ngồi dậy, mò lấy điện thoại, màn hình hiển thị rõ ràng: Tứ.
Hắn vội vàng nhấn nút nghe.
“Alô! Anh có chuyện gì thế! Gọi cả buổi mới nghe!” Tiếng Kiều Dực truyền ra từ di động, đầy vẻ không vui.
“Có chuyện gì.” Trần Chí đứng dậy, đến bên bể cá, nhìn đàn cá trong bể bơi qua bơi lại, hỏi: “Lại xảy ra chuyện gì à?”
“Ra ngoài đi, đến Lam Dạ, uống rượu với tôi.”
Trần Chí hơi khựng lại, đoạn xoay người ra ngoài, “Được, cậu chờ chút, ba mươi phút sau tôi sẽ tới.”
“Được, vậy anh nhanh lên, hôm nay ông đây phiền lòng.” Nghe tiếng gã không vui thật.
Trần Chí day huyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vo-phap-dao-ly/2393050/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.