🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vài ngày liên tục Tống Bạch đều quấy, ôm tay kêu đau hoài, nhưng dù có kiểm tra kỹ thế nào, tay cậu hoàn toàn không có bất cứ thương tổn gì, có thể nói là bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng cậu luôn bày ra vẻ đau đớn, đỡ tay trái không dám động đậy, tương phản với vết thương trên đùi lại bị cậu xem nhẹ.



Sau đó Trần Chí hỏi cậu, sao lại đau?



Tống Bạch trả lời khiến mọi người không khỏi chấn động: “Ngã xuống đất nên bị mảnh sành cứa phải.”



“Sao lại bị mảnh sành cắt phải? Sao lại bị ngã?”



“Sách, không lấy được.”



“A!” Kiều Dực sực nhớ ra một chuyện, cái hôm trở về Kỳ gia Kỳ Lục Nguyên đã từng kể năm xưa Kỳ Quân bởi vì không đủ cao để với được sách nên đã lấy một cái bình hoa để kê, kết quả là bị ngã.



Nếu vậy, ký ức hiện tại của Tống Bạch đang ở sáu tuổi năm ấy? Nhưng rõ ràng y lại coi Trần Chí thành Đào Thanh Bình, đó là khi y mười mấy tuổi rồi…



Dù thế nào đi chăng nữa, Tống Bạch ngây ngốc đối với Kiều Dực mà nói âu cũng là chuyện tốt, ít nhất hiện tại cậu có thể nói là toàn tâm toàn ý đi theo gã.



Cuối tháng tám Tống Bạch xuất viện, ngày đó tiết trời rất đẹp, Kiều Dực phụ giúp cậu, tựa như năm đó Tống Bạch dắt gã đi, đi ven con đường ngô đồng nho nhỏ, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá đọng trên người bọn họ, có chút ấm áp, hết thảy yên bình đến mức có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vo-phap-dao-ly/2393001/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trọng Sinh Chi Vô Pháp Đào Ly
Chương 40: Mất tích (bắt cóc)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.