Trời sẩm tối, di động Kiều Dực không ngừng gieo, gã tắt máy luôn, phóng xe đi, trên đường còn gọi thức ăn ngoài cho Tống Bạch, gã sợ Tống Bạch ngay cả hâm nóng đồ ăn cũng lười nhấc tay, cả đêm chỉ chui trong thư phòng.
Lúc Kiều Dực mới quen Kỳ Quân, không để ý Kỳ Quân sống ra sao, từ nhỏ chất lượng sống của Kỳ Quân đã vô cùng tốt, cho dù lớn chừng ấy, cũng chưa từng phải tự mình giặt một bộ quần áo hay rửa một cái bát nào, ngoại trừ những ngày chăm sóc Kiều Dực y không thể không dọn dẹp bàn ăn, nhưng làm vỡ không ít chén đĩa.
Tống Bạch thoạt nhìn vô dục vô cầu, đối với bất cứ chuyện gì cũng thản nhiên, nhưng thực ra cậu rất kén ăn, chi phí ăn mặc tuyệt không kém hơn so với Kiều Dực, tuy vậy nếu cậu thấy không thích hoặc không muốn cậu sẽ không nói ra, chỉ tránh né theo bản năng. Hơn thế nữa hầu hạ Tống Bạch kỳ thật so với hầu hạ Kiều Dực còn khó hơn, ít nhất Kiều Dực thích hay ghét chỉ cần người ta liếc mắt một cái là đã tỏ.
Kiều Dực đến nơi đã là tám giờ tối, vừa đi tới cửa thì thấy được một người thanh niên dáng dấp tinh anh đứng bên cạnh, đang nói cười với một người khác, Kiều Dực đối với anh ta không có ấn tượng, cứ thế đi thẳng vào, người kia vừa thấy Kiều Dực, khẽ gọi một tiếng: “Kiều Dực hả! Cuối cùng cũng mời được cậu đến!”
“Ừm.” Ngoại trừ câu trả lời đơn âm, Kiều Dực không biết nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-vo-phap-dao-ly/2392976/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.