Thời gian chờ đợi, A Đức bịt miệng tôi lại khiến tôi gần như cảm thấy nghẹt thở, chỉ đành âm thầm cắn môi dưới, dựa vào cơn đau nhằm duy trì tỉnh táo.
Ngón tay của A Đức theo nhịp gõ gõ vào thành vịn của xe lăn, nét mặt vui vẻ ngâm nga một khúc nhạc không rõ tên, giống như kẻ chỉ một khắc sau sẽ liều chết không phải là anh ta.
Nhưng hai chúng tôi cũng không cần chờ đợi quá lâu, đằng trước bỗng vang lên một chuỗi âm thanh, tôi thử mở to mắt, nhưng chỉ có thể mờ mờ nhìn thấy vài bóng dáng, còn lại đều trở nên lẫn lộn không rõ.
Tôi nghe thấy giọng nói tùy ý của A Đức, [Tam gia, đúng là làm khó cho ngài phải một mình chạy đến đây, không nhanh không chậm, vừa đúng mười năm phút, đôi chân của ngài bước cũng nhanh đấy.]
Một hồi yên ắng, sau đó là dồn dập, coi bộ là tiếng bước chân đang đi tới gần.
[Ôi trời, đừng nóng vội... Lawrence, mày đã kiểm tra chưa?]
Trước mặt vang lên giọng nói hồn hậu [Hả], A Đức có vẻ tức giận mà cáu gắt.
Lawrence hình như lôi ra một cái máy to khoảng một bàn tay, quét một vòng quanh người Nhâm Tam gia, cực kỳ thận trọng. Chỉ nghe A Đức lạnh lùng nói: [Chỉ được cái to xác, còn đầu óc thì vô dụng.]
[Đức ca, qua máy quét thì không có báo hiệu điện tử bất thường nào, trước đó đã lục soát người, cũng không có vũ khí. Em vừa mới dẫn gã đến, cố tình đi lòng vòng, nên không có ai đuổi kịp hết.]
[Được rồi, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tram-van-doat-nhat/1215973/quyen-3-chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.