Lúc tôi từ trong phòng khám ra, không hề nhìn thấy Nhâm Tam gia đâu, chỉ có Từ Thanh Hoành đi cùng ra đón, theo sau còn có hai vệ sĩ nữa.
[Tiểu thiếu gia, kiểm tra thế nào?] Từ Thanh Hoành nhìn biển cửa phòng khám, [Bác sĩ người Đức này rất có uy tín trong khoa mắt, ông nội tôi bảo khám nhiều người chuyên nghiệp mới đáng tin, vậy sẽ không xảy ra sơ xuất.]
Tôi cười cười, lắc đầu: [Tôi nào có dễ hỏng.]
Từ Thanh Hoành lại muốn nói thêm gì đấy, tôi ngước mắt nhìn ngắm xung quanh, cả một tầng nhỏ này chứa đầy vệ sĩ với bộ mặt lạnh lùng, trận địa này coi bộ cũng quá khoa trương rồi, nhịn không được mà nhếch miệng.
[Tiểu thiếu gia, anh cười gì vậy?] Từ Thanh Hoành thường ngày đều đi theo cạnh Từ Trường Sinh, đã hai mươi mốt tuổi mang theo khí thế của một người con trai đang độ trưởng thành, trong nhiệt huyết đầy sức sống còn có cả tính cách thẳng thắn đáng quý. Cậu ta nhìn theo ánh mắt tôi liếc qua liếc lại, nghiêm túc nói: [Tiểu thiếu gia, việc này liên quan đến Tam gia và cả sự an nguy của anh, tất nhiên không thể qua loa được.]
Cậu ta nhìn xung quanh không có người lạ nào, bỗng bí hiểm mà dán sát lại, thì thầm: [Anh không biết đâu, giờ bên ngoài rất hỗn loạn, nửa đêm hai hôm trước Trương ca còn mang theo một đám người tới gặp Tam gia, tôi thấy chắc chắn là muốn...]
[Thanh Hoành.] Đằng sau truyền đến tiếng quát của Từ Trường Sinh. Từ Thanh Hoành lập tức lùi bước, tạo khoảng cách hai bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tram-van-doat-nhat/1215965/quyen-3-chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.