Tôi có phần lo lắng khi ngồi ở trong xe, A Đức ngồi ngay bên cạnh, trong miệng ngậm một điếu thuốc lá, giữa đường nhận được cuộc gọi, bật chửi một tiếng, đập vào đầu tên lái xe, quát: [Còn không nhanh lên.]
Đến trước cửa lớn của khách sạn quốc tế, anh ta xuống xe đầu tiên, tôi cũng mở cửa xe theo.
“RẦM” một tiếng, anh ta bỗng một tay ấn lại cửa xe, cúi người xuyên qua cửa sổ xe nhìn thẳng vào tôi, giọng điệu đầy nguy hiểm: [Tao cảnh cáo mày, lát nữa phải ngoan ngoãn đứng ở đằng sau Đỗ ca, chỉ cần nhìn, cấm nói.]
Tôi khẽ run rẩy nhìn vào anh ta, sau đó gật đầu, anh ta mới hài lòng lôi tôi ra khỏi xe.
Lực tay của A Đức rất lớn, lôi tôi bước nhanh về đằng trước, những người đứng quanh đó nhìn thấy đều nhao nhao cúi đầu, tôi bị anh ta kéo tay đến phát đau, nhưng bộ dạng anh ta hiện giờ hung hãn như vậy, không hề giống tí gì là đi ăn cơm cả, trái lại còn như muốn đi sống mái với người khác.
Mí mắt tôi giật giật, lúc cửa thang máy có họa tiết vàng mở ra, trên hành lang dài có rải thảm đỏ, ở cả hai bên đều đã đứng sẵn vệ sĩ mặc đồng phục màu đen.
A Đức chửi thầm một câu, xách cổ áo tôi đẩy đi lên trước.
Trong lòng tôi tràn ngập hoài nghi cùng lo lắng, khi đang định ngoảnh lại, chẳng biết anh ta từ chỗ nào rút ra một khẩu súng.
Họng sụng hướng thẳng vào đầu tôi.
[...] Tôi kinh ngạc nhìn anh ta.
Vệ sĩ đứng quanh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tram-van-doat-nhat/1215956/quyen-3-chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.