Đồ ăn gọi ngoài quả nhiên mang ba món tới, món ăn cũng làm theo kiểu Trung Quốc mà tôi quen ăn. Mấy năm qua sống ở Mỹ, tuy đã có một vài thói quen mai một dần theo thời gian, nhưng sở thích vẫn luôn không đổi. Trình Thần thường nói khẩu vị của tôi đúng là rất bảo thủ, tôi chỉ một mực cười trừ cho qua, cuối cùng vẫn không thể mở miệng nói cho đứa nhóc ấy rằng thực ra tôi còn sống lâu hơn cậu ta những ba mươi năm đó.
Hay có lẽ vì khởi đầu sớm hơn so với người bình thường những vài chục năm trời, cuộc sống tình cảm của tôi so với kiếp trước lại càng thêm thiếu thốn. Nghiêm túc mà nói, cuộc sống của tôi căn bản cùng với thứ gọi là tình cảm, hai thứ ấy hoàn toàn không chút nào giao nhau.
Mấy năm trời học đại học, không phải tôi coi trọng bề ngoài, cũng đã có một hai cô gái từng hẹn với tôi. Trình Thần phản ứng lại so với tôi còn dữ dội hơn, thay tôi đem toàn bộ hẹn ước từ chối hết, còn che ở phía trước nói láo một cách chính nghĩa rằng ở quê nhà còn có người đang chờ đợi tôi, tôi nhớ cậu ta lúc đó nói đến nước miếng tung bay — Lời nói ra đúng là có lòng, tôi đây là đương sự mà còn không biết mình có một cô vợ chưa cưới không những xinh đẹp nhiều tiền, si tình ôn nhu, mà còn lớn hơn tôi vài tuổi đang chờ tôi ở nhà nữa.
Trình Thần nói xong, trong nhất thời tôi từ một thằng con trai độc thân thảm nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tram-van-doat-nhat/1215930/quyen-3-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.