Cẩn thận ngẫm lại, thật sự Nhâm Tam gia là một người có phần trầm mặc.
Suốt mấy ngày trời ở chung với nhau, trong lòng Nhâm Kỳ Nhật tràn ngập cảm giác đấy.
Với tư cách là Nhâm Tam gia của người cháu trai hiện giờ là tổng giám đốc đương nhiệm của Nhâm thị, một nhân vật gần như là huyền thoại ấy bỗng chốc trở về Singapore, đừng nói là Nhâm Kỳ Nhật có thể hay không ngồi yên ổn trong phòng làm việc, ngay cả những ông chú người bác kia, ai cũng không thể làm ngơ đi được.
Cứ thế vài lần liên tiếp, Nhâm Kỳ Nhật đều nhiều lần tình cờ chạm mặt với vị Tam thúc tình cảm không mấy thân thiết này.
Điểm ấy khiến cho Nhâm Kỳ Nhật gần đây có chút đau đầu.
Nhưng đấy không phải là vì hắn sợ Nhâm Tam gia quay trở về sẽ gây ảnh hưởng gì tới Nhâm thị, mà là hắn thực sự không biết nên ở chung thế nào đối với vị Nhâm Tam gia trầm ngâm ít nói thậm chí còn lạnh lùng này nữa.
Nói ra thì cũng hơi quá, trước đây hai người tuy cũng từng sống chung một nhà, nhưng Nhâm Kỳ Nhật với người chú thân thể ốm yếu cả năm trời số lần chạm mặt nói chuyện với nhau so ra còn thua kém cả với ông già quản gia của Nhâm gia.
Về sau bởi vì chuyện gia sản, tuy bản thân Nhâm Kỳ Nhật cũng cảm thấy mơ hồ, nhưng suy cho cùng cậu vẫn bất ngờ được ngồi lên cái ghế tổng giám đốc Nhâm thị, trong nháy mắt Nhâm Tam gia liền đi ra nước ngoài dưỡng bệnh, suốt hai, ba năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tram-van-doat-nhat/1215927/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.