Ngày nghỉ luôn luôn là ngày tuyệt vời nhất. Đinh Hạo làm ổ ở nhà bà Đinh ăn ăn uống uống, béo lên hẳn một vòng, cười toe toét lộ ra cả má lúm đồng tiền xinh xinh. Bạch Bân véo véo mặt cậu, không khỏi cảm thán đồ ăn nhà họ Đinh tốt, để được nhiều thịt như vậy không biết đã gặm hết bao nhiêu chân gà rồi. Đinh Hạo lại còn là đứa rất kén ăn, bà Đinh thật sự đã vô cùng vất vả.
Đinh Hạo ôm cặp sách nhỏ đến thẳng nhà Bạch Bân. Đinh Viễn Biên biết hai đứa nhỏ này thích chơi đùa cùng nhau, nhưng lúc đưa Đinh Hạo đến vẫn mua chút quà biếu tặng. Thằng nhóc quỷ Đinh Hạo này chắc chắn sẽ không chịu ngoan ngoãn tuân thủ quy củ ở đây, không phá tanh bành nhà người khác đã may mắn lắm rồi. Tốt nhất vẫn nên khách khí một chút, vạn nhất có thực sự gây họa gì thì vẫn còn có cơ cứu vãn.
Đinh Viễn Biên chân trước vừa mới đi, Đinh Hạo sau lưng đã vội vàng mở hộp quà của ba mình, bảo Bạch Bân đi lấy ly: “Bạch Bân, uống thử này, đây là ô mai ngâm do nội tôi tự tay làm đấy, còn có cả rượu nho nữa, vừa đúng lúc có thể uống được rồi.”
Bạch Bân cầm hai cái ly nhỏ, cùng Đinh Hạo mỗi người một chiếc lấy chút ô mai ăn. Vào dịp năm mới, bà Đinh được tặng một hộp ô mai thật lớn, muốn để dành cho Đinh Hạo ăn nhưng sợ ô mai bị hỏng. Bà Đinh quyết định ngâm thành nước ô mai trong hộp cho Đinh Hạo đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-thu/2237387/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.