Lần thứ hai Đỗ Thác tỉnh lại, cha mẹ hắn đã chạy tới, đang ngồi cạnh giường bệnh.
Cha mẹ Đỗ Thác vốn đang đi du lịch thế giới, bỗng nghe được từ lão Kim là con trai bảo bối của mình chịu ba phát súng, cả hai thất sắc, hốt hốt hoảng hoảng chạy về, ngay cả hành lý cũng không kịp dọn.
Mẹ Đỗ thấy Đỗ Thác đã tỉnh lại, lập tức kích động đến nỗi khóe mắt ươn ướt. Bà đỡ hắn ngồi dậy rồi lấy gối đặt ra sau lưng cho hắn dựa.
Đỗ Thác có chút suy yếu gọi: “Ba, mẹ.”
Cha Đỗ hừ lạnh một tiếng, dường như bất mãn vì Đỗ Thác để thân thể hắn thành ra cái dạng này. Dù gì cũng là Đỗ tổng thanh danh vang dội, thế mà lại vì một người đàn ông mà cam tâm tình nguyện bắn mình ba phát súng, thử hỏi có dọa người không!
Chuyện này chỉ sợ giờ đã trở thành chuyện trà dư tửu hậu cho toàn thành phố tới tận nửa năm sau.
Mẹ Đỗ dùng khuỷu tay huých cha Đỗ, lại lườm chồng mình một cái rồi quan tâm hỏi Đỗ Thác: “Cánh tay con còn đau không?”
Cánh tay tất nhiên là vẫn đau, nhưng vì đã phải giải phẫu không có thuốc tê, vậy nên đau đớn này không là gì so với cảm giác khi gắp đạn ra
Hơn nữa, giờ nơi đau nhất không phải cánh tay, mà là…
Nghĩ đến đây, Đỗ Thác rũ mắt, sắc mặt tối đi.
Mẹ Đỗ còn tưởng mặt hắn như vậy là vì hắn đau quá, lòng đau như cắt. Bà lo lăng hỏi: “Hay là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-cong-cau-buong-tha/3573806/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.