Đầu dây bên kìa truyền đến thanh âm của Sở Hoài, trầm thấp mà đầy ý tứ: “Tinh linh nhỏ của tôi ơi, chờ một bữa cơm khiến tôi rất nôn nóng đấy.”
Da đầu Thương Mặc run lên, cậu biết chuyện cùng ăn cơm với Sở Hoài này sẽ không bao giờ có thể lờ đi, vì vậy chỉ có thể nói: “Xin lỗi anh, gần đây tôi hơi bận, trưa mai anh có rảnh không, cùng ăn một bữa đi.”
Sở Hoài cười đáp: “Được, ngày mai tôi sẽ cho người đến đón em.”
Thương Mặc trả lời: “Vâng.”
Sở Hoài nói tiếp: “Chúc em đêm nay ngủ ngon, hẹn gặp lại vào trưa mai, tinh linh nhỏ của tôi.”
Thương Mặc nổi hết cả da gà, cậu vội vàng nói tạm biệt rồi cúp máy.
Viên Diệp ngồi cạnh tất nhiên cũng nghe được không ít. Y nghi hoặc hỏi: “Là người ngày nào cũng tặng hoa phải không?”
Động tác gắp thức ăn của Thương Mặc thoáng ngưng lại, cậu gật đầu: “Đúng rồi, trưa mai tớ không về ăn cơm.”
Viên Diệp hiểu chuyện gật đầu: “Cũng được, người này nhìn có vẻ thật lòng với cậu, tiểu Mặc, cậu có thể thử yêu đương với anh ta.”
Thương Mặc cười, gắp cho Viên Diệp một miếng sườn chua ngọt: “Người này không hợp với tớ, tớ vẫn nên tập trung sáng tác thì hơn.”
Viên Diệp nhìn cậu không đáp, y cúi đầu gắp miếng sườn được Thương Mặc gắp cho bỏ vào miệng.
Y không biết người thích hợp có phải là ám chỉ Đỗ Thác hay không.
Trưa hôm sau, Thương Mặc và Viên Diệp vừa ra khỏi công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tra-cong-cau-buong-tha/3573782/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.