Mặc dù nhóm Nam CungLãnh Dạ, Mặc Sở Minh cùng với Mục Hoằng tiêu diệt rất nhiều tang thi,gần như là toàn bộ những con tang thi đứng ở khu vực gần cửa chính củasiêu thị. Thế nhưng không ai trong số ba người bọn họ có thời gian tựđắc. Nam Cung Lãnh Dạ không quản những người xung quanh vẫn còn đangchết đứng không thể tin được nhìn mình, anh hướng Mặc Sở Minh gật gậtđầu rồi tiên phong tiến vào trong siêu thị trước. Mục Hoằng nhanh chóngchạy theo sát. Mặc Sở Minh quay đầu đối với những người còn lại trongđội ngũ của mình quát một tiếng.
“Còn ngây ra đấy làm gì. Mau đi theo!”
Nam Cung Lãnh Dạ sau khi quan sát thì đã phát hiện ra tang thi rất nhạy cảm với âm thanh và mùi máu. Vừa rồi bọn họ gây ra động tĩnh quá mức lớn,không cần nghĩ nhiều cũng biết được chỉ một lúc nữa thôi siêu thị này sẽ bị không ít tang thi tìm tới. Cho nên phải tranh thủ trong thời gianngắn nhất thu thập vật dụng, đồ ăn thức uống để rời khỏi nơi này.
“Vâng, Mặc đội phó.” Đám người cùng đội ngũ bị Mặc Sở Minh quát liền nhanhchóng hoàn hồn, trong mắt toát ra sự sùng bái tột cùng.
“Tiểu Phong, chúng ta cũng mau đi thôi!” Cố Diệp Ninh thấy đoàn người trongđội ngũ của Nam Cung Lãnh Dạ đang luống cuống vội vã đuổi theo Mặc SởMinh chạy vào trong siêu thị thì liền ngay lập tức kéo Hạ Kỳ Phong vẫnđang bị choáng tới ngây người.
Cô so với Nam Cung Lãnh Dạcòn hiểu biết về lũ tang thi kia nhiều hơn. Đương nhiên cũng hiểu đượcvì sao Nam Cung Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ton-tai/1385085/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.