Hắc Long xuất hiện, trực tiếp làm cho Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết đều sợ ngây người. 
Tiếng gầm gừ vang tận mây xanh ấy, làm người ta cảm thấy chỉ là đứng tại chỗ cũng run rẩy, lại càng không cần phải nói trên thân Hắc Long có ngọn lửa đang cháy bừng bừng, toả ra nhiệt độ, trong nháy mắt đã khiến nhiệt độ ở cả lưu vực Ngân Hà tăng lên hơn mười độ. 
Đáng sợ ở chỗ chính bọn họ động cũng không dám động một tí. 
Hắc Long nhìn chung quanh bốn phía một chút, nhìn thoáng qua Faust, đem tầm mắt chuyển qua trên người Thạch Phong. 
“Đây không phải là tính làm thịt mình đi.” Thạch Phong vẫn là lần đầu tận mắt thấy Cự Long. 
Cự Long tại Thần Vực là biểu tượng cho sức mạnh và sự phá hoại, đủ để thấy Cự Long đáng sợ cỡ nào, lại càng không cần phải nói Cự Long trước mắt là loài rồng vương giả – Hắc Long Vương rồi. 
“Người tuổi trẻ, yên tâm đi, nó sớm đã chết rồi, hiện tại chỉ là một cái ảnh ảo mà thôi, tổn thương ai cũng không được, chỉ là bởi vì cậu để ma khí cắn nuốt lực lượng mới, mới hóa ra nó bộ dáng trước kia.” Faust nhìn ra Thạch Phong lo lắng, cười giải thích nói. 
Quả nhiên, Hắc Long Vương trước mặt chỉ là nhìn chăm chú Thạch Phong, không có bất kỳ hành động. 
Bất quá nếu chỉ là một ảnh ảo cũng đã làm người ta kinh ngạc run sợ. 
Nếu như là thật thể, chỉ sợ cả lưu vực Ngân Hà trong thời gian ngắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2312007/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.