Bên ngoài nghĩa địa Ám Nguyệt.
“Thế này căn bản không phải người ta chơi, không tới khoảng level 10, con mẹ nó ai có thể qua cửa.” Viêm Hổ mới sống lại từ phó bản la mắng.
Bọn họ vào nghĩa địa Ám Nguyệt ba lần, kết quả là ngay cả vị trí BOSS cũng không tìm tới liền chết sạch rồi. Như vậy căn bản đang đùa người ta, trong đó khắp nơi đều là quái vật tinh anh, giết mãi không hết, sống sờ sờ lại bị mài chết, quả thực bực bội chết luôn.
Trương Lạc Uy chớp chớp mày rậm, nhìn về cổng truyền tống nghĩa địa Ám Nguyệt, vẻ mặt âm trầm như nước. Tiến độ như vầy, đã quá tổn thất, lại tiếp tục như vậy, đối với sự phát triển đoàn đội cũng sẽ bất lợi.
“Nghỉ ngơi một chút, chúng ta không thể tốn công ở nơi này, phỏng chừng tiến độ các công hội khác cũng không có gì đặc biệt, hơn nữa số lần chết cũng không ít, thừa dịp lúc những công hội ấy chuyên tâm tiến công chiếm đóng nghĩa địa Ám Nguyệt, chúng ta phân tổ đi tới phó bản nhỏ Động Dung Nham level 5 đi. Dù sao bọn họ cũng không thể tiến công chiếm đóng, ta có thể trong khoảng thời gian này tăng đẳng cấp lên không ít.” Trương Lạc Uy vẫn là buông bỏ nghĩa địa Ám Nguyệt.
Lưu tên trên bảng vinh quang đúng thật là biện pháp tốt để gia tăng nhanh chóng thế lực công hội, nhưng không chắc chắn ai cũng có thể tiến công chiếm đóng lại khác nhau hoàn toàn, đoàn tinh anh của công hội so với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2311910/chuong-108.html