Cẩu Đầu Nhân Vua sau khi chết, mọi người sợ hãi cũng tương ứng giải trừ, có thể tự do hành động rồi.
Bất quá lúc này cả đoàn đội chỉ có 6 người còn sống.
Mọi người thấy Cẩu Đầu Nhân Vua nằm dưới đấy xong, tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Mà ngay cả Bạch Khinh Tuyết cũng khó hiểu một hồi, theo lý mà nói, họ đang trong trạng thái sợ hãi cũng không thể còn sống sót, như thế nào Cẩu Đầu Nhân Vua lại đã chết rồi chứ.
Khi nhìn đến Thạch Phong máu tàn bên cạnh Cẩu Đầu Nhân Vua, Bạch Khinh Tuyết giật mình.
Không cần phải nói, nhất định là Thạch Phong giết chết Cẩu Đầu Nhân Vua.
Những người khác cũng khiếp sợ một câu đều nói không nên lời, có thể ở dưới trạng thái loại kia đánh chết Cẩu Đầu Nhân Vua mái tàn, đây rốt cuộc là làm sao làm được?
“Anh Phong, anh thật lợi hại, như vậy cũng có thể làm thịt BOSS, quả thực là thần tượng của tôi!” Vẻ mặt Hắc Tử lộ vẻ sùng bái mà nhìn về phía Thạch Phong, kích động nói.
Đánh thông phó bản Nghĩa Địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục, đây tuyệt đối là thời khắc làm cho người ta kích động. Như thế tượng trưng cho bọn họ sẽ vĩnh viễn lưu danh ở trên bảng vinh quang, từ nay về sau chỉ cần có người chơi hạ Nghĩa Địa Ám Nguyệt, đều sẽ thấy tên của bọn hắn. Người người kính ngưỡng, không muốn nổi tiếng cũng khó nha.
“Tốt lắm, mau phục sinh người khác đi.” Thạch Phong ngồi dưới đất không có quá kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-toi-cuong-kiem-than/2311909/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.