Tay cầm bút của Tô Phiếm run một cái, nét Mác cuối cùng trực tiếp méo sẹo, cả một chữ coi như là phế bỏ.
Y không biết vì sao Tô Trạm lại đột nhiên nhắc tới cái này, hai người lúc trước ở chung quan hệ mặc dù không tốt, nhưng người em trai này chưa từng hỏi y những chuyện trước khi trở về Tô phủ. Y đang sững sờ không biết nên trả lời như thế nào, lại cảm thấy trong lòng đau âm ỷ, không biết em trai lần này lại muốn chế nhạo y như thế nào đây?
Liếc thấy vẻ mặt y mờ mịt luống cuống, Tô Trạm lập tức hiểu rõ tâm tư của y, bất quá chỉ bĩu môi một cái, hắn trước kia dường như không có hư đến nỗi tuỳ tiện nói vài câu với Tô Phiếm liền có thể doạ y đến tình cảnh này chứ, còn lộ ra vẻ mặt như vậy? Tiểu bá vương vô liêm sỉ nào đó biểu thị, chính mình lúc trước đích thật là lăn lộn một chút, nhưng mà cũng không nghĩ đến sẽ khiến cho người ta rơi vào tình cảnh nghe tiếng đã sợ vỡ mật. Giống như những người lớn nói, con trai nghịch ngợm là chuyện bình thường.
Người nào đó mất tự nhiên mà ho khan một cái: “Lại không phải muốn khi dễ anh, chỉ là tuỳ tiện hỏi thôi, không muốn nói thì thôi.”
Tô Phiếm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Trạm như muốn giả vời không để ý, nhất thời hiểu rõ, em trai đây là muốn tìm hiểu y?
Cho nên, lập tức đối với những chuyện đã qua lúc trước rất không muốn nhắc lại, Tô Phiếm suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/89906/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.