Hai người một đường quấn quýt cuối cùng cũng đi tới bàn ăn, Tô Trạm lúc này mới đem tay của mình thoát ra khỏi tay của Tô Phiếm, mà người đằng sau đang cười híp mắt nhìn mình, ánh sáng trong mắt rực rỡ, là Tô Phiếm mà Tô Trạm chưa từng thấy qua — sáng sủa vui vẻ. Thế là hắn vốn muốn nói một câu cảnh cáo thật hung dữ cũng nói không ra lời, hừ một tiếng liếc Tô Phiếm một cái, càng không muốn để ý đến y.
Hôm nay Tô Trạm mới là nhân vật chính được chúc mừng, cho nên mặc dù buổi tiệc sinh nhật này sẽ mang đến một chút sắc thái chính trị khác, nhưng vẫn được Chung Ý Ánh nghĩ ra cách mới mà thiết kế một phân đoạn khác.
Ăn đến một nửa thì những tạp âm và những ca khúc mà Tô Trạm đã nghe qua hơn 20 năm bị dừng lại, lại đổi thành ca khúc”Chúc mừng sinh nhật”, giai điệu bị biến tấu đến vô cùng vui vẻ. Bong bóng, đồ chơi trẻ em, hoa tươi, búp bê ngẫu nhiên đem bố trí nơi này giống như một sân chơi, tất cả những đứa con nít đều bị dẫn đến sàn nhảy vừa hát vừa nhảy vừa múa, có rất ít bé nhỏ, lại vẫn như cũ hăng hái bừng bừng mà ngã trái ngã phải vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé. Vài người chinh chiến nửa cuộc đời đều bị sự vui vẻ của những đứa trẻ chọc cười, nhịn không được cũng ha ha cười to.
Chung Ý Ánh một tay kéo Tô Trạm, một tay kéo Tô Phiếm, cũng là thấy những đứa trẻ ngây thơ đáng yêu ở hội trường trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-to-tram/89905/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.