Đào Như Lý lại càng hoảng sợ, vội vàng lấy khăn tay che khóe miệng của hắn, sau đó giận dữ nhìn về phía Chung Như Thủy. Chưa kịp mở miệng quát mắng, Chung Như Thủy khẽ đảo hai mắt, hôn mê bất tỉnh. 
“Ôi chao? Uy!” Thương Giác Trưng hiển nhiên bị tình huống liên tiếp trước mắt làm mờ mịt. Không hiểu vì sao Chung Như Thủy đánh hắn một quyền, rồi người gây chuyện lại té xỉu. 
Đào Như Lý đen mặt bắt mạch cho Chung Như Thủy, rốt cuộc tiểu thư đồng của Ngu quốc có địa vị gì, hành vi quái dị không theo lẽ thường! Danh y được xưng tiếu diện thánh thủ Quỷ Tà quốc, am hiểu nhất không phải y thuật dược lý, mà chính là bản lĩnh nhìn thấu nhân tâm, nếu không, sao có thể phong sinh thủy khởi trong thâm cung khó lường. Nhưng, từ lúc gặp được thế tử khiến người ta không hiểu được suy nghĩ, hắn bắt đầu hoài nghi bản lĩnh của mình! 
Thương Giác Trưng có chút lo lắng nhìn Chung Như Thủy, hai mắt nhắm nghiền sắc mặt trắng bệch, thấy thế nào, cũng giống như người bị bệnh bất trị (không trị được). 
“Người tới.” Đào Như Lý thu tay lại, đắp chăn cho Chung Như Thủy. 
“Vâng.” Hai tiểu thái giám đợi ngoài cửa, nhìn cũng biết là loại làm việc thỏa đáng lanh lợi. 
“Đi, theo đơn của ta mà sắc dược đưa tới, chuẩn bị chút đồ ăn bổ huyết, chờ vị công tử này tỉnh, hảo hầu hạ.” Đào Như Lý phân phó xuống dưới, quay đầu nhìn Thương Giác Trưng đang tràn đầy lo lắng, lần nữa cảm thán người này tâm địa thiện lương. Thuận tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-gia-bat-ty-hau/754144/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.