"Cho nên, ý của con là muốn được điều đến đóng quân vùng phụ cận L huyện?" Trên mặt mang theo nét cười hoà ái, đối diện đứa cháu gái thẳng tắp sóng lưng cùng vẻ mặt mong chờ, Lộ Ái Quốc vừa nói liền thấy cô gật đầu liên tục thì đột nhiên biến sắc, tay vỗ mạnh xuống bàn gân cổ lớn giọng: "Nha đầu thối! Ngươi nghĩ quân đội là nhà ngươi chắc? Muốn đi đâu là đi đó, muốn ở muốn đi còn phải coi tâm trạng của ngươi à?" Bị Gia gia bất thình lình làm cho tim nhảy cẩn lên, Lộ Ảnh Niên đầu tiên sửng sốt sau đó kịp phản ứng đành ho khan một tiếng mỉm cười tủm tỉm: "Gia gia đừng tức giận nha! Không tốt cho sức khoẻ ~!"
"Cút ngay!" Dùng sức đánh hạ bàn tay đang định vương tới bả vai mình, Lộ Ái Quốc trừng mắt nhìn Lộ Ảnh Niên vô cùng bức bối: "Con nhà người ta dốc sức vì đất nước, nào có yêu cầu chọn lựa. Ngươi thì hay lắm! Vợ ở đâu liền nhấc chân chó chạy đến đó có đúng không?"
Khụ.... khụ..... Lại thêm một trận ho khan kịch liệt, nghe những lời này từ miệng Gia gia khiến cô thực sự có chút ngượng chín mặt, gương mặt có thành thục dày dặn tới đâu cũng trướng đỏ ửng, bất quá vẫn tiếp tục nói: "Gia gia ~! Người xem Thanh Thiển một mình ở L huyện không ai thân thuộc, có bao nhiêu tịch mịch lẫn nguy hiểm. Hơn nữa, Lộ gia truyền thống quân gia..... Con lại là bộ đội đặc chủng, đương nhiên cũng phải gánh vác nghĩa vụ tiêu trừ bọn buôn bán thuốc phiện.... Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249431/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.