Có chút rối rắm cắn môi, nhìn nữ nhân đưa lưng về phía mình bờ vai run rẩy không ngừng.... hiển nhiên là nàng đang khóc, Mộc Vũ vô thức tay siết chặt lấy quần áo thầm nghĩ nhất định là Tiếu tỷ tỷ không muốn nhìn thấy mình, tâm như bị cắt thành từng mãnh, cô nhăn nhăn cái mũi cố khắc chế không nên quá xúc động khóc ra: "Chị...... chị nếu không muốn nhìn thấy em, em........ Em đi là được rồi, nhưng là...... Nhưng là chị nhất định phải ăn, ngủ thật tốt.......... nếu không....... Nếu không......" 
Vốn định nói là em sẽ đau lòng, nhưng lại nghĩ nếu như mình nói ra như vậy Tiếu tỷ tỷ nhất định sẽ càng tức giận, Mộc Vũ giơ tay dùng sức xoa xoa cái mũi: "Nếu không..... Ngã bệnh mọi người sẽ rất lo lắng." 
Lúc trước gặp thư ký ở Tiếu thị, rõ ràng nhìn ra được sự bất mãn trong mắt chị ấy dành cho mình, cô mới biết bản thân thực sự đã khiến Tiếu tỷ tỷ không vui. 
Mặc dù không hiểu nổi là do đâu, nhưng nhìn bộ dáng Tiếu Tĩnh Vi khổ sở lại tức giận như vậy, Mộc Vũ vô luận có uỷ khuất thế nào cũng không nửa phần bất mãn, chỉ cần Tiếu tỷ tỷ có thể vui vẻ trở lại là được rồi. Mộc Vũ nói xong, nhìn Tiếu Tĩnh Vi vẫn xoay lưng về phía cô, cô lần nữa cúi thấp đầu đứng ngây người một hồi thì nói: "Em đi...... Em đi đây......" 
Dứt lời, Mộc Vũ lại cắn môi, lưu luyến nhìn nàng nhưng vẫn phải giằng lòng xoay người rời đi. 
Nhưng chỉ đi được hai bước thì dừng lại. Tiếu Tĩnh Vi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249405/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.