Lộ Ảnh Niên cùng Mộc Vũ ngày hôm say liền tham gia khoá tập huấn, đi một lần là nữa tháng. Trong quân đội, mặc dù rất nhớ mọi người, chung quy vẫn không thể trì trệ.
Văn phòng Cục trưởng.
Nữ nhân một thân chính trang trên tay cầm cây viết, nhưng tầm mắt không hề để tâm đến sấp văn kiện trước mắt mình.
Ngòi viết khoanh tròn số ngày trên bảng lịch bàn, Tào Thanh Thiển nâng cằm, nhẹ nhàng nhíu mày, vẻ mặt có chút phiền muộn.
Tiểu hỗn đản nào đó vừa gặp đã chiếm lấy của nàng nhiều tiện nghi như vậy, đến khi rời đi lại không nói lời nào, biến mất cũng đã gần hai tuần.
Cắn môi, dùng sức dùng sức khoanh tròn thêm một ngày sau đó thu hồi tầm mắt, khôi phục tâm tình, bắt đầu công tác.
Lúc tan tầm, vừa bước ra khỏi cổng, liếc mắt liền nhìn thấy bóng dáng người nào đó đứng cách đấy không xa, Tào Thanh Thiển sắc mặt lập tức hoán chuyển.
"Thanh Thiển." Nàng vừa ra đã nhìn thấy, tên tay cầm theo đàn Violon, nam nhân trẻ tuổi vẻ mặt vô cùng sáng lạn hồng hào, giơ tay còn lạy búng một cái, một trận gió thổi qua sau đó là từng mảng cánh hoa hồng nhẹ phất trong không trung.
Đem đàn violon đặt trên vai, nam nhân thâm tình nhìn nàng, khúc nhạc du dương bắt đầu vang lên, người qua đường nghe thấy liền dừng chân thưởng thức.
Cầm lấy túi xách, Tào Thanh Thiển nhìn hắn, vô thức thở dài, nhưng vẫn để ý việc hắn là đệ đệ của Tỷ phu, không thể làm lơ mà rời đi, chỉ có thể hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tieu-di-duong-thanh-ky/1249341/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.