Hứa Tú Ninh trở lại Hội Nhã Uyển, ôm Tuyết Cầu ngồi trên phản gần cửa sổ. Một bên vuốt ve con mèo vừa bắt đầu suy nghĩ, nên đưa Lục Đình Tuyên thứ gì tốt đây.
Nàng biết tặng quà phải đưa thứ người đó thích. Nghĩ lại con người Lục Đình Tuyên này, bình thường ít nói, giống như không có hứng thú đặc biệt với bất kỳ thứ gì.
Không nghĩ ra được, nàng bèn kêu Mặc Lan tới hỏi.
Mặc Lan thấy hôm nay là ngày tốt, vừa kêu tiểu nha hoàn kéo dây thừng trong sân, ôm chăn và gối của Hứa Tú Ninh ra phơi. Lúc này nghe Hứa Tú Ninh gọi nàng ấy, vội vàng tới hỏi: "Cô nương có gì sai bảo ạ?"
Đợi nghe rõ câu hỏi của Hứa Tú Ninh, nàng ấy không nhịn được bật cười một tiếng.
Người ngoài chỉ nói cô nương nhà nàng lớn lên trong sự nuông chiều trăm bề, tính tình tất nhiên là vô cùng kiêu căng. Nhưng thật ra không phải, mặc dù Hứa Tú Ninh yếu đuối, nhưng thật sự là một chủ tử rất dễ ở chung.
Bình thường chưa từng đánh chửi hạ nhân lần nào không nói, lúc nói chuyện với bọn họ lại luôn vui vẻ. Khiến người ta nhìn thấy, tâm trạng cũng tốt theo.
Những phương diện như y phục, đồ trang sức, ăn uống, Hứa Tú Ninh chưa từng bạc đãi bọn họ. Hơn nữa nàng còn rất hay ban thưởng.
Hiện giờ, Hội Nhã uyển lại là nơi hạ nhân trong phủ muốn tới nhất. Hôm qua, nàng ấy còn nghe Liễu tẩu tử nói, hai ngày trước có hai người làm tới hỏi bà ta Hội Nhã uyển còn thiếu người hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phu-tieu-kieu-the/485185/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.