Hôm nay là thời gian hưu mộc[1] của quan viên, Quốc Tử Giám cũng được nghỉ một ngày. Ngày mai lại phải dậy sớm đi Quốc Tử Giám học tập.
[1]Hưu mộc: Theo quy tắc nhà Đường, người làm quan cứ mười ngày được nghỉ một ngày.
Hứa Minh Thành đáp lời, đứng dậy nói: "Vừa nãy ta nhìn thấy dưới vành mắt đệ có một quầng thâm nhạt, còn muốn hỏi có phải đêm qua đệ ngủ không ngon hay không. Nếu đã như thế, đệ hãy ngủ trưa đi, ta và Ninh nhi đi về trước. Ninh nhi..."
Hắn vừa quay đầu lại thì thấy Hứa Tú Ninh nhắm hai mắt, đầu không ngừng gật gù, không khỏi nở nụ cười.
"Nha đầu này, ngồi ở đây cũng có thể ngủ ư?" Bất kì ai cũng có thể nghe thấy được sự cưng chiều trong giọng nói.
Hứa Tú Oánh đứng ở một bên rất hâm mộ.
Nàng ta cũng muốn có một đại ca như vậy, nhìn nàng ta bằng ánh mắt dịu dàng, nói chuyện với nàng ta bằng vẻ cưng chiều. Bất kể nàng ta làm gì, đều sẽ cười với nàng ta, nói nàng ta làm rất tốt.
Nhưng nàng ta chỉ có một đệ đệ năm tuổi, cái gì cũng không hiểu, mọi thứ còn cần nàng ta quan tâm.
Mà Hứa Minh Thành mặc dù là đường ca của nàng ta, cũng gọi nàng ta là Nhị muội, nhưng đối xử với nàng ta lúc nào cũng xa cách và khách sáo, tuyệt đối không cưng chiều đủ điều như với Hứa Tú Ninh.
Vì sao đều là nữ nhi Hứa gia, mà nàng ta và Hứa Tú Ninh lại chênh lệch nhiều như vậy?
Hứa Tú Oánh rất không cam lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phu-tieu-kieu-the/268808/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.