Một tiểu cô nương thế này, cũng không biết rốt cuộc bản thân thích điều gì ở nàng.
Nhưng thích chính là thích. Cho dù tới bây giờ, rõ ràng đã hạ quyết tâm không nhìn nàng nữa, nhưng vẫn không nhịn được lén lút quan sát nàng, xem nàng đang làm gì.
Ban nãy cũng vì nàng kêu hai tiếng Lục ca ca, cho nên chàng không kiên trì đề cập đến chuyện rời đi nữa...
Trong lòng chàng lại một lần nữa phỉ nhổ bản thân không có cốt khí. Nhưng dừng một chút, vẫn gọi Cẩn Ngôn tới, bảo hắn đem hộp đựng bánh mứt tới.
Cẩn Ngôn đáp một tiếng, xoay người vào thư phòng gian đông cầm một cái hộp đựng bánh mứt sơn đen khảm trai tới.
Mở nắp ra, bên trong tổng cộng có chín ô, để đủ loại đồ ăn. Ô tròn chính giữa chứa bánh đào.
Trước kia, loại bánh ngọt Hứa Tú Ninh thích ăn nhất chính là bánh đào, năm năm phiêu đãng ở bãi tha ma nàng luôn nhớ tới món này. Bấy giờ nhìn thấy từng miếng bánh đào trắng nõn, mềm mại, nàng vội vàng cầm một miếng lên bắt đầu ăn.
Thơm ngọt mềm, ăn vào có mùi mứt hoa hồng.
Hứa Minh Thành liếc nhìn dáng vẻ tham ăn của nàng, cười nói: "Rõ ràng mấy ngày trước ta mới mua cho muội một bao bánh đào, sao thấy bộ dạng bây giờ của muội lại giống như lâu rồi mới được ăn vậy? Muội ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn."
Hứa Tú Ninh không nói lời nào, giơ tay lấy thêm một miếng bánh nữa.
Không phải đã một thời gian dài nàng không ăn bánh đào này hả? Hơn nữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phu-tieu-kieu-the/268807/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.