Cuối cùng Lý Duệ vẫn tiếp tục dạy thêm, đến nhà cậu nhóc kia đều được cậu ta cho rất nhiều đồ ăn, đều là những món nhiệt lượng cao, thái độ đầy ân cần, Lý Duệ từ chối không được cuối cùng quả thật béo lên mấy cân, theo đó chiều cao cũng tăng lên một chút.
Lạc Thư mấy ngày nay luôn nghịch giày dấu đế, quả nhiên cao lớn hơn cảm giác thật không sai. Lạc Thư đi quanh nhà mấy vòng, nhìn đồ đạc trong nhà trở nên thấp bé, cảm giác như ông vua từ trên cao đứng nhìn thần dân của mình, cảm giác sung sướng vô cùng. Từng có người nói người cao vĩnh viễn không hiểu được người thấp nghĩ gì, hơn nữa người này vẫn là nam giới. Kiếp trước Lạc Thư đến chết cũng chỉ cao đến 1m73, 1cm cuối cùng vẫn là lúc tập quân sự phải đứng nghiêm mãi mà có được, nhìn Lạc Dũng cao lớn, Lạc Thư chỉ có thể trách mẹ mình.
Hôm nay Lạc Thư ngẩng đầu ưỡn ngực vào phòng học phát hiện đến cả trần phòng học cũng thấp đi khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
“Cậu dùng giày dấu đế nhỉ.” Đang đắc chí, Ô Mai Mai không biết lúc nào đi qua bên cạnh cậu, nhẹ nhàng ném mấy từ này rồi đi tiếp.
Lạc Thư buồn bực, rõ đến vậy sao? Cậu ném túi sách xuống bàn, lão ngũ – ngồi cùng bàn kích động nhìn Lạc Thư, Lạc Thư hôm nay cũng không có tâm tình nghe cậu ta đọc thơ diễn cảm, không nghĩ tới tên này không phải uốn lưỡi mà là chân, “Tớ nói với cậu nha, tớ đang dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794630/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.