“Bên này, bên này, không phải, bên kia, dịch sang một chút.” Lạc Thư ngồi trên bàn chỉ đạo mọi người.
Nói là hỗ trợ chuyển nhà, kì thật cậu chỉ phụ trách chỉ huy đặt đồ đạc ở chỗ nào mà thôi, cha của Lý Duệ rốt cuộc đã cai nghiện, Lý Duệ lúc này nếu vẫn ở lại Lâm gia thì có vẻ không được tốt lắm. Kì thật bình thường Lý Duệ cũng không ở lại Lâm gia quá lâu, cuối tuần Lạc Thư đến tìm Lâm Tĩnh Minh phần lớn đều không gặp được Lý Duệ, cậu làm gia sư nên chỉ đến tối mới về Lâm gia ngủ, buổi sáng còn thức dậy đến trường sớm hơn mọi người. Cố gắng của Lý Duệ mọi người đều thấy được, ngầm gọi cậu là “Tam lang liều mạng”, Lý Duệ biết chuyện còn vui vẻ, bởi vì từ này rất chính xác.
Lý Duệ không có nhiều đồ, mang đến bao nhiêu mang đi cũng chỉ có ngần đó, nhưng quần áo thực ra có thêm vài bộ, dù sao lên sơ trung Lý Duệ cũng cao hơn nhiều, không giống Lạc Thư đến giờ vẫn đau khổ giãy dụa.
Cha Lý Duệ cũng không phải như trong tưởng tượng cao lớn thô kệch hoặc cà lơ phất phơ mà bộ dáng có phần thanh tú, Lạc Thư xem ảnh chụp gia đình Lý Duệ, mẹ Lý Duệ da vàng vọt, vóc dáng nhỏ thó, rất khó tưởng tượng gia đình tan vỡ là vì nữ bỏ nam.
Lý Duệ nói cha cậu trước kia được rất nhiều người yêu mến, tình yêu quả thật vô cùng kì diệu. Diện mạo Lý Duệ giống mẹ nhiều hơn, lên sơ trung dậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794615/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.