Chẳng qua cuối cùng lại biến thành buổi diễn riêng của Lâm lão gia tử.
Vào một đêm nọ, Lâm lão gia tử đi tiểu đêm bỗng nhớ đến cháu trai lớn mình khi mới tới đây rất sợ buổi tối, ngay cả vào WC cũng phải mở to đôi mắt sũng nước nhìn ông, gọi tên ông nghe ngọt cả hàm răng.
Thế mà giờ nhìn lại, cháu mình lại đi hầu hạ thằng nhóc khác đi tiểu đêm, trong lòng ông không chịu được a, nhìn xem, nhìn Lạc Thư cọ lên người A Quế nhà mình, với cái bộ dáng chờ ăn, Lâm lão gia tử cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp một cách nghiêm trọng, ông dùng gậy gõ gõ.
Gõ một cái không có người để ý, gõ hai cái vẫn không có ai, ông đùng đùng nổi giận, dậm chân đi thẳng ra khỏi nhà bếp.
“Gia gia làm sao vậy?” Lạc Thư dời mắt khỏi món thịt kho nhìn theo bóng dáng của Lâm lão gia tử.
“Anh không rõ.” Lâm Tĩnh Minh không quay đầu nhìn, anh còn mải suy nghĩ xem Lạc Thư vừa khỏi bệnh lập tức ăn nhiều như vậy liệu có quá mức không?
Vào bữa tối, Lạc Thư vui vẻ ăn cơm đầu không rời khỏi bát, Lâm lão gia tử ngồi trên ghế, vờ uống một ngụm canh, lại không nhấc đũa. Không phải Lâm lão gia tử muốn tuyệt thực kháng nghị, chỉ là muốn xem cháu trai nhà mình để ý ông đến mức nào mà thôi.
Lạc Thư bên kia ăn vui vẻ, dì Quế đau lòng Lạc Thư ở bệnh viện chỉ được ăn thanh đạm nên đã sớm chuẩn bị làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-phien-nhien/2794611/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.