Lâm Hàn bị phản ứng của anh làm Cho bất ngờ "..... Hắn ....hình như bị giam lại rồi... anh biết hắn ta sao??"
Trần Phóng hừ hững đáp " Cũng không có gì, chẳng qua có người từng vô ý nhắc đến, hơn nữa hắn dám đụng
đến huynh đệ của tôi phải chăng nên cho hắn một bài học? cậu biết hắn bị giam ở đâu không ?"
Làm Hàn lắc đầu " Tôi cũng không rõ"
Bạch Lạc Sơn cũng có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh liền giấu đi.
Trần Phóng biết không thể hỏi gì từ Lâm Hàn liền quay sang Bạch Lạc Sơn nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt anh nói " Anh có thể đưa tôi đi gặp tên khốn đó được chứ ? Tôi sẽ có chừng mực " hai tay bỏ vào túi quần siết chặt nắm đấm.
Lâm Hàn cảm thấy ấm áp khi có người vì cậu mà tức giận , nhưng cậu vẫn muốn nói " Phóng ca , sao anh không hỏi tôi điều đó có phải sự thật hay không ? Lỡ như tôi thật ghê tởm như lời hắn nói ....."
Trần phóng không quay đầu gằng giọng " Cậu nghĩ tôi cái gì cũng không biết sao ? Con người cậu như thế nào chẳng lẽ tôi không nhìn ra sao ? Cho dù có là thật thì cũng chẳng nói lên được cái gì! Hay cậu muốn nói lời tên khốn kia đều là sự thật và muốn tôi cũng khinh bỉ cậu?"
Lâm Hàn lắc đầu " Không .... tôi không nghĩ như thế "
Trần Phóng xoay người đối diện Lâm Hàn " Nói cho tôi nghe cậu nhớ được gì?"
Lâm Hàn mở to mắt nhìn anh " Anh .....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thu-nhan-co-giap/1603282/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.