La Tố nằm nghiêng trên sô pha, cả người có chút uể oải, áo sơ mi trắng mặc ở nhà chảy xuống bờ vai lộ ra xương quai xanh, chỉ tiếc bản thân La Tốkhông phát hiện, tầm mắt cậu tập trung ở màn hình TV trước mắt.
Tiết mục trong TV không phải gì khác, chính là chương trình thế giới độngvật của thú nhân, đơn giản mà nói thì chính là tư liệu về khế ước thú và cuộc sống của bọn nó, tuy La Tố nắm rõ khế ước thú trong lòng bàn taynhưng so với xem những bộ phim tình cảm thê lương, cậu vẫn thích xem thế giới động vật, không đúng, là thế giới khế ước thú.
Màn hình TVđang chiếu hình ảnh khế ước thú Tạp Kì sinh sản, ấu lang nhỏ xíu cố gắng rời khỏi cơ thể mẹ, bé con vừa chào đời toàn thân cơ hồ trụi lủi, gương mặt nhỏ cũng nhăn nhíu, bất quá bé con chỉ to bằng bàn tay người có vẻcực kì đáng yêu, nhất là lúc nó cố gắng mở mắt, manh khỏi phải nói.
Tư Lôi Tạp rửa chén xong thì thấy bộ dáng hết sức chăm chú của La Tố, tầmmắt anh dừng lại một chốc ở phần bả vai lộ ra ngoài, sau đó trầm mặcngồi xuống bên cạnh, bồi La Tố xem TV.
Thời lượng chương trình‘thế giới khế ước thú’ cũng không dài, sau khi ấu lang chào đời, lạiphát hình lang cha dùng đầu dưỡi liếm ấu lang, sau đó tiết mục kết thúc.
La Tố tắt TV, cậu ngồi dậy khỏi sô pha: “Thế nào?”
“Cái gì?” Tầm mắt Tư Lôi Tạp còn dừng lại trên xương quai xanh La Tố, nhất thời không thể phản ứng đang La Tố đang hỏi gì.
“Không thấy ấu lang thực đáng yêu sao?”
“…” Tư Lôi Tạp bắt đầu suy nghĩ… La Tố có phải đang ghét bỏ vì anh quá lớn.
“Đi thôi, đi tản bộ.” La Tố không làm khó Tư Lôi Tạp, bởi vì cậu biết nam nhân thành thật này… da mặt rất mỏng a…
“Hảo.” Tư Lôi Tạp đáp.
Tản bộ sau khi ăn là thói quen của La Tố, từ lúc hai người ở cùng nhau, anh cũng quen mỗi ngày bồi La Tố đi dạo một chút, tuy trên đường hai ngườikhông nói chuyện nhiều, bất quá bọn họ đều thực hưởng thụ cảm giác nhànnhã này.
Trước mắt chỗ La Tố cùng Tư Lôi Tạp là dãy kiến xúc xâydựng tiếp giáp liên minh, ban ngày Tư Lôi Tạp vẫn tới liên minh làmviệc, La Tố ở nhà, Bắc Ngoại Sâm trước mắt đã đi vào quỹ đạo, công việcbình thường đều do Tiểu Hoàng và Sicily xử lý, trừ phi gặp phải vấn đềthực nghiêm trọng La Tố mới tự mình ra mặt.
Đương nhiên La Tố ởnhà cũng không chơi bời lêu lổng, cậu xây dựng một tầng hầm chuyên dùngnghiên cứu, tài chính do áp trại phu nhân của cậu, cũng chính là Tư LôiTạp chi, mà cậu thân là người đứng đầu cũng hợp lí sử dụng số tiền này.
Viện nghiên cứu của La Tố kiến tạo gần giống như phòng thí nghiệm ở học viện lúc trước, chẳng qua La Tố không cần cửa điện tử để giam giữ bất cứ khế ước thú nào, với năng lực của cậu, chỉ cần tinh thần dao động là có vôsố khế ước thú từ Bắc Ngoại Sâm chạy tới, bởi thế cửa điện tử có chút vô ích, chiếm phần lớn không gian là màn hình giám thị cùng thiết bị kiểmtra đo lường.
Màn hình giám thị điện tử có công năng tương tựhuyễn nhãn thú, La Tố vì tiết kiệm lực tinh thần mới sử dụng thiết bịnày để thoi dõi Bắc Ngoại Sâm, thiết bị đo lường để kiểm tra máu và gen, lực tinh thần tuy có thể quét hình nhưng có thiết bị hỗ trợ, La Tố cóthể phân tích nhanh và chuẩn xác hơn.
Địa điểm La Tố cùng Tư LôiTạp tản bộ mỗi ngày khác nhau, có lúc đi một vòng phụ cận Bắc Ngoại Sâm, lúc thì đi tới chỗ dạ khu tiếp giáp, Dạ khu giống giống như chợ đêm ởtiền thế La Tố, có không ít tiểu thương bày sạp buôn bán, bất luận làvật phẩm nhỏ lớn, quý giá gì cũng có. Chợ đêm liên minh chỉ khác biệtvới thế giới trước của La Tố về quy mô, dưới sự phát triển hoa học kĩthuật, chợ đêm không chỉ có những cửa hàng nhỏ trên vỉa hè, trên khôngtrung còn có màn hình quảng cáo sản phẩm vô cùng chuyên nghiệp, ngay cảkhu vui chơi cũng rất trật tự, thứ tự căn cứ theo ID trên màn hình,không có ai chen ngang, tất cả đều dựa theo quy tắc và chỉ thị của chủtiệm mà tham gia.
La Tố gần đây sức ăn lớn hơn, rõ ràng cơm tốiđã ăn rất nhiều, nhưng chưa bao lâu đã thấy đói nên cậu mua không ítthức ăn khuya, trong đó nhiều nhất là bánh sandwich của Big Mac, thuậntiện nói luôn La Tố chọn lựa sandwich bởi vì… nó là món ăn thích hợpnhất cho người ăn chay.
“Tố…” Tư Lôi Tạp nhíu mày, trong khoảng thời gian này, La Tố khác thường anh nhìn thấy hết, vì thế có chút lo lắng.
“Sao vậy? Anh cũng muốn ăn à?” La Tố đưa sandwich tới bên miệng Tư Lôi Tạp,tuy anh không phải có ý này, bất quá nhìn thấy miếng sandwich đã bị LaTố cắn mất một nửa, vẫn cúi đầu, yên lặng cắn một ngụm.
La Tốthấy vậy đưa sandwich phân làm 2 nửa, tuy lang là động vật ăn thịt nhưng ngẫu nhiên ăn chay hẳn cũng không sao. Đi dạo một vòng, một tiệm kíchxạ làm La Tố thấy hứng thú, quy tắc chỉ cần nộp lệ phí tham gia là cóthể lấy súng, món đồ bắn trúng có thể mang về nhà, bắn không trúng thìtiền mất không.
Bắn súng ở nơi này cũng không đơn giản là lấysúng bắn, phải biết thế giới thú nhân thực lực rất mạnh, nếu dựa theotrò chơi ở thế giới La Tố thì chủ tiệm này phá sản từ sớm. Súng ở tiệmnày không phải dùng tay mà dùng lực tinh thần khống chế, chủ tiệm sẽ dán thiết bị cảm ứng lên tay người chơi, trước mắt là một hình ảnh xoaytròn với tốc độ cao, chỉ cần thông qua lực tinh thần nắm giữ được món đồ chơi chợt lóe lên, hơn nữa còn phải bắn thủng nó, như vậy có thể đổiđược món đồ chơi tương đương. Giá trị càng cao thì món đồ càng nhỏ, tỉlệ càng khó trúng.
“Muốn?” Nhìn ra ý tứ La Tố, Tư Lôi Tạp chủ động gánh vác trách nhiệm chi tiền.
“Chỉ ngứa tay mà thôi.” La Tố cười khẽ, trò chơi này quả thực vì cậu màthiết kế, ở liên minh có ai có lực tinh thần cao hơn cậu?
“Xinchào, tổng cộng mười lần, cám ơn ghé chơi!” Chủ tiệm cao hứng nhận tiện, cũng dán thiết bị cảm ứng cho La Tố, lúc này ông vẫn chưa biết mình sắp gặp vận hạn cỡ nào.
“Anh muốn cái gì?” La Tố liếc sơ qua số phần thưởng hỏi.
Tư Lôi Tạp nhìn danh sách phần thưởng, một lần nữa lâm vào trầm mặc, đứngđầu là một con thú nhồi bông hình lang cỡ lớn, cuối bảng là móc điệnthoại hình kim đản thú, còn lại là những sản phẩm có hình kế ước thú, Tư Lôi Tạp rốt cuộc hiểu ra vì sao La Tố có hứng thú với quầy hàng này.
“Em thích là được rồi.” Cuối cùng, Tư Lôi Tạp chỉ có thể trả lời như vậy.
“Ân…” La Tố vuốt cằm nói: “Vậy mục tiêu là phần thưởng lớn nhất đi, lúc anh không có nhà, ôm nó ngủ cũng không tệ.”
Tư Lôi Tạp nghe vậy, con ngươi xám liền xẹt qua một đạo sắc bén, anh vươntay, phi thường nghiêm túc chỉ vào màn hình phần thưởng nói: “Muốn cáinày.”
“Ân? Ngốc ngốc thú? Hóa ra anh thích loại này?” La Tố nhếch khóe môi, cậu thừa biết nam nhân buồn tao này không muốn cậu mang conthú nhồi bông hình lang kia về, đừng nhìn Tư Lôi Tạp như vậy, nam nhânnày rất thích ăn dấm chua.
Tư Lôi Tạp: “…”
Kết quả đươngnhiên khỏi cần phải nói, chủ tiệm cơ hồ gào khóc tiễn bước hai vị tổtông này rời đi, mẹ nó đây rốt cuộc là ai a, tổng cộng 10 lần bắn, kếtquả trúng hết 9 lần, còn là trúng một phần thưởng giống nhau, còn 1 lầnlà phần thưởng thứ 7. Rõ ràng người bán thiết bị này nói nếu lực tinhthần không quá 300 tuyệt đối sẽ không bắn trúng giải nhất, chẳng lẽ lựctinh thần của tên mặt trắng kia trên 300? Không, không có khả năng! Nhất định là tên bán hàng kia lừa ông! Chủ tiệm vô cùng đau đớn khi mất đimột loạt thú nhồi bông hình lang đắc tiền, rốt cuộc quá đau đớn quyếtđịnh đi tìm người bán thiết bị cho mình liều mạng.
Trên đường về, Tư Lôi Tạp khiêng 9 con thú nhồi bông hình lang thật lớn, im lặng đibên cạnh La Tố, về phần La Tố, trên tay là con thú nhồi bông ngốc ngốcthú nhỏ, thu hoạch lớn làm tâm tình cậu khá tốt, 9 con lang lớn này đặttrong nhà nhất định là hình ảnh không tồi.
La Tố một hồi về nhàliền xếp bọn nó vào một căn phòng trống, cậu còn thích thú đặt tên chobọn nó, thứ tự là lang ca số 1 đến lang ca số 10.
Tư Lôi Tạp nghe thấy tên đó lại bảo trì trầm mặc. Bời vì tâm tình rất tốt, La Tố hiếmcó dịp cùng nhau ngâm mình, bất quá vì đủ loại nguyên nhân nên bọn họtrì hoãn trong phòng tắm khá lâu, cuối cùng còn làm dơ nước, vì thế chỉđành tắm thêm lần nữa, gây sức ép tới rạng sáng La Tố mới rốt cuộc nằmtrên giường, không thể không nói có đôi khi tinh lực của Tư Lôi Tạp thực sự tràn đầy tới mức người ta không thể ứng phó nổi.
Tối ngày hôm sau, lúc Tư Lôi Tạp về nhà, La Tố đang bày thú nhồi bông hình lang đầynhà, thấy Tư Lôi Tạp liền mở miệng: “Có thể biến thành hình thú không?”
Tư Lôi Tạp trước giờ không bao giờ cự tuyệt yêu cầu của La Tố, vì thế anhgật gật đầu, nhanh chóng biến thành hình lang. La Tố nhìn cự lang, lạinhìn thú nhồi bông hình lang xung quanh sô pha, trong lòng không thểngăn chặn dâng lên một ý niệm, tựa hồ có một ấu lang cũng không tệ?
“Tư Lôi Tạp, có một đứa nhỏ được không?”
Ánh mắt màu xám của cự lang đột nhiên co rút, giây tiếp sau nó biến về hình người, ôm chặt lấy La Tố, trịnh trọng nói: “Tôi sẽ cố gắng.”
“Vậy nhờ anh.” Gương mặt La Tố tuy không có biểu tình quá kích động, nhưngđôi ngươi đen láy lại lóng lánh quang mang điên cuồng của một nhân viênchuyên nghiên cứu y học: “Biết không? Mấy ngày nay tôi luôn suy nghĩphương pháp để giống đực sinh đứa nhỏ, tôi đã có vài ý tưởng, nếu khếước thú giống đực có thể sinh đứa nhỏ, không có đạo lí nào mà thú nhângiống đực không thể, chỉ cần mang hình thức sinh sản của khế ước thúchuyển dời lên người thú nhân, như vậy giống đực thú nhân nhất định cóthể hạ sinh đứa nhỏ a!”
Cơ thể Tư Lôi Tạp cứng ngắc, trầm mặcthật lâu anh mới gian nan mở miệng: “Em không phải giống đực hoàn toàn.” Ngụ ý hồn thú trong cơ thể La Tố là Kì Lân, vì thế cậu có năng lực mang thai, không cần nghiên cứu phương pháp để giống đực sinh con.
“Nhưng anh là giống đực.” La Tố nhếch khóe môi nói: “Quên rồi à? Lúc trước anh nhận lời tới làm áp trại phu nhân a, tôi tới phòng thí nghiệm đã.”
…
… …
… … …
Tư Lôi Tạp cứ vậy im lặng… im lặng chăm chú nhìn bóng dáng La Tố, anh rốtcuộc lần đầu tiên trong đời lâm vào trầm mặc chân chính, qua thật lâusau mới hồi phục tinh thần, chẳng lẽ… La Tố muốn anh sinh đứa nhỏ?
Dự cảm của Tư Lôi Tạp trở thành sự thật, từ ngày đó trở đi La Tố mất ănmất ngủ nhốt mình trong phòng thí nghiệm nghiên cứu, chỉ có thể nói là ý chí chiến đấu sôi sục, nhiệt huyết dâng trào! Ngay cả một tuần 3 lầnvận động trên giường cũng bị hủy bỏ, điều này làm Tư Lôi Tạp cảm thấynguy cơ thật lớn, anh mặc dù có tâm ngăn cản nhưng dưới thái độ cươngquyết của La Tố, vốn không giỏi ăn nói, hơn nữa còn quen sủng La Tố nênlần nào anh cũng nhanh chóng giơ cờ đầu hàng, rơi vào đường cùng anh chỉ có thể đi tìm người nhà La Tố thương lượng.