"Tiết đại ca!".
Tiết Vũ Khiêm đứng như trời trồng, môi mỏng mím lại và các cơ bắp căng cứng nhìn cô chạy lại về phía mình. Tiếng cô thanh như tiếng chuông bạc, làn váy xanh ngọc lấp lánh phản chiếu ánh đèn, mái tóc bồng bềnh như mây. Cô giống như nàng tiên đang chạy những bước nhịp nhàng và sà vào lòng anh.
Toàn thân Tiết Vũ Khiêm chấn động mạnh, hai tay cứng đơ không dám cử động dù chỉ một ngón tay. Len lỏi vào trong hốc mũi anh là mùi hương hoa ngọt ngào tươi mát của cô. Cô cười tươi tựa mặt trời tỏa nắng, tóm lấy góc áo anh và nói, mềm mại tựa mèo kêu:
"May quá, anh đây rồi. Em tìm anh mãi."
Cô thầm cảm tạ ông trời đã cho cô nhìn thấy người đàn ông này. Ban nãy cô đã định lớn tiếng với Tôn Chu Minh nhưng sự xuất hiện của Tiết Vũ Khiêm đã khiến cô thay đổi ý định. Vừa hay cô cần một người giải vây, quả nhiên là ông trời không bạc đãi cô. Một mũi tên trúng hai đích.
Tuy lớn mật lợi dụng anh, nhưng cô cũng không dám làm ra động tác to gan mà chỉ dám túm lấy một góc áo của anh. Cô dịch người sát gần với anh, từ góc nhìn của Tôn Chu Minh thì lại thành thân mật vô cùng. Gã ta nheo mắt, thấy ê ê trong lòng mà không rõ là vì sao. Chỉ thấy hình ảnh trai tài gái sắc bên nhau thật chướng mắt.
"Giúp em với, Tiết đại ca." Cô nói nhỏ, đôi mắt hơi hồng lên hệt con thỏ nhỏ yếu đuối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2579007/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.