"Tiết đại ca, anh... anh sao lại ở đây?"
Cô ngạc nhiên chạy lại gần anh, hồ hứng. Tình cảm của cô bột phát tự nhiên và mãnh liệt, không chút giả dối khiến Tiết Vũ Khiêm thấy choáng váng. Anh đưa tay chỉ lên biển hiệu "Vịt quay Lý Ký", cứng nhắc trả lời:
"Ông nội đột nhiên muốn ăn vịt quay, tôi tiện đường tan làm qua chờ mua luôn."
Cô gật gù, đầu óc suy nghĩ đến xoắn lại. Tiết Vũ Khiêm lúng túng, không dám nhìn thẳng vào cô, cũng đang tính toán câu từ trong đầu mà chẳng biết nên tiếp tục câu chuyện với cô như thế nào. Vân Tiếu Ngữ nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô rồi lại nhìn sang anh chàng lạ mặt đẹp trai lạnh lùng bên cạnh, không khỏi à lên. Cô thủng thẳng nói:
"Bạn học Tiểu Sênh, người quen của cậu á?" Nói rồi cô lại gần, thân thiết bá vai cô. Tiết Vũ Khiêm khẽ cau mày, nhìn cô một lượt từ đầu đến chân và nói thay trước khi Bạch Sênh kịp trả lời:
"Tôi là Tiết Vũ Khiêm, người quen của em ấy. Còn cậu đây là?".
"Em là bạn học của Tiểu Sênh. Nếu đã là người quen vậy thì nhờ anh đưa cậu ấy về nhé. Bắt cóc cậu ấy khá lâu rồi, sợ lần sau lại chẳng có cơ hội."
Cô đỏ bừng mặt, lí nhí vẫy tay chào bạn mình. Vân Tiếu Ngữ cười to, đội mũ bảo hiểm lên và rồ ga phi xe đi rất nhanh, trông rất có khí phách. Đúng lúc này, Tiết Vũ Khiêm đột ngột nói:
"Điện thoại của em".
"Dạ?" Cô ngơ ngác đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578998/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.