Lúc cô tỉnh lại thì đã là sáng sớm hôm sau, khi mưa đã ngừng và mặt trời dần ló rạng sau rặng cây.
Sau cơn sốt, toàn thân cô vẫn còn yếu, đầu vẫn còn nặng và đau nhói nơi vết rách nhưng chẳng còn quá mệt mỏi như tối qua. Cơ thể cũng sạch sẽ, không có dấu vết của mồ hôi nhớp nháp. Cô thấy vô cùng thoải mái trong bộ đồ khô ráo, bên cạnh phảng phất mùi hương gỗ rất nhẹ, quyến rũ và nam tính... Nam tính?!
Cô giật nảy mình, mở choàng mắt và ngước lên nhìn theo bản năng. Đập vào mắt là gương mặt anh tuấn, phong trần của Tiết Vũ Khiêm đang say ngủ. Lúc này cô mới để ý tình hình, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên như có lửa đốt. Cô đang nằm trong lòng anh trong tư thế vô cùng thoải mái, tay anh choàng qua ôm lấy người có và thỉnh thoảng vỗ nhẹ theo phản xạ. Bếp lửa cô nhóm tối qua đã tàn, nhưng cô không hề cảm thấy lạnh. Trái lại, cơ thể ấm áp và được bao bọc trong nguồn nhiệt ổn định vững vàng. Thảo nào cô có thể khỏi sốt và ngủ ngon đến vậy, thì ra là nhờ có anh.
Cô ngượng chín người, vốn linh hồn hiện tại cũng đã già nua và từng trải qua vô số đêm nam nữ thâu hoan nhưng nay vẫn không sao khống chế được cảm xúc của mình. Không cần biết vì sao anh có thể tìm được mình, cô chỉ biết rằng lúc này cô hạnh phúc đến mức có thể ngất ngay được. Cô nhìn anh đang ngủ bằng đôi mắt say mê không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578978/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.