Sau sự kiện gặp nạn, cô lúc nào cũng thấy vui lâng lâng trong lòng.
Tiết Vũ Khiêm không nói rõ ra nhưng cô hiểu ý anh. Anh đối xử với cô bằng tất cả dịu dàng và yêu chiều anh có nhưng anh không làm ra hành động đi quá giới hạn, cũng lắm là hôn tay và xoa đầu. Tiết Vũ Khiêm sẽ chờ cô đến khi đủ mười tám và cô hiểu điều đó.
Cô mài mò trên mấy diễn đàn chia sẻ kinh nghiệm chụp ảnh. Lặn ngụp vài ngày, cô tự chỉnh sửa mấy tấm ảnh cô chụp thành cổ và phong cảnh cho có nét vintage và khá phá cách so với phong cách chụp ảnh lúc bấy giờ. Cô chọn hai bức ưng ý nhất đăng lên trang cá nhân rồi chia sẻ lên diễn đàn để xem ý kiến của những người có kinh nghiệm. Một tấm là bức ảnh chiều hoàng hôn trên đỉnh tháp và một tấm là bức ảnh con bướm có đôi cánh xanh dương đậu trên bàn tay bức tượng thần. Cô chụp được một cách hoàn toàn tình cờ, lúc bắt được khoảnh khắc quả cầu lửa đỏ rực ngang qua sáng loé lên sau cánh bướm, cô phấn khích đến mức run rẩy.
Cô bỗng dưng thấy yêu việc chụp ảnh vô cùng. Khi bấm máy, cô như hoà làm một với khung cảnh xung quanh, không còn lo lắng, mệt mỏi, chỉ còn linh cảm nghệ thuật trào dâng.
Cô nhìn tờ giấy điều tra nguyện vọng, ánh mắt dừng lại tại dòng định hướng nghề nghiệp tương lai và cô có quyết tâm chắc chắn rằng cô đã tìm được con đường mình sẽ đi.
Thời gian chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thien-kim-phuc-cuu/2578967/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.