Khang Hi nhìn thấy thái tử như vậy, vội vàng để thái tử đứng dậy, hỏi, “Đây là thế nào, Bảo Thành?” Hiện giờ trời còn chưa sáng đây, chờ sẵn ở ngoài điện, chẳng lẽ hài tử này ngay cả nghỉ ngơi cũng không có.
“Hoàng a mã, trong lòng nhi thần khó chịu.” Thái tử bất chấp thể diện, thẳng thắn nói ra ủy khuất, “Hôm qua nhi thần trở về Dục Khánh Cung hậu, nghĩ tới nghĩ lui đều không phải, trong lòng nghĩ nếu không để hoàng a mã biết vậy chính là thẹn với hoàng a mã.”
“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Khang Hi bị thái tử nói xong càng có chút nóng nảy.
Thái tử lúc này mới ngẩng đầu, lại nhìn thấy sắc mặt của Khang Hi điều không được tốt, trái lại không mở miệng nói được chuyện của mình, lo lắng hỏi, “Hoàng a mã, ngài hôm qua hình như không nghỉ ngơi được tốt?”
Khang Hi thấy sự lo lắng trong mắt của thái tử không giống giả bộ, trong lòng cảm thấy ấm áp, “Trẫm chỉ là không được ngủ ngon.”
“Hoàng a mã, cần phải cho gọi thái y đến xem. Nếu là có cái chuyện phiền lòng gì, nhi thần cũng có thể vi ngài phân ưu giải nạn, chỉ cần hoàng a mã có thể nghỉ ngơi tốt.” Thái tử nghe được Khang Hi không được ngủ, nghĩ cũng biết là trong lòng có quá nhiều chuyện lo âu.
Khang Hi khoát khoát tay, nói, “Ngươi có lòng, trẫm không có việc gì. Nhưng thật ra ngươi có chuyện gì nghẹn khuất?”
Thái tử suy nghĩ một chút, “Nhi thần vốn không nên lấy chuyện này đến phiền nhiễu hoàng a mã. Có điều nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-thanh-thai-tu-phi/753749/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.