Quả nhiên miệng chó không phun được ngà voi, Phó Tuyệt Ca chậm rãi thu hồi ánh mắt thỏ con sợ lão hổ, lãnh liệt ném cho Phó Yên Ca một cái liếc mắt sắc như dao.
“Ngươi đáng đời.”
Sắc mặt Phó Yên Ca trầm xuống một đoạn, vung tay muốn đánh Phó Tuyệt Ca lại nghĩ đến chuyện gì đó đột nhiên tự vả vào mặt mình hai cái. Phó Tuyệt Ca trước sửng sốt sau liền nghi ngờ có trá, quả nhiên hai nha hoàn bên cạnh Phó Yên Ca từ sau bụi cây đột ngột xông đến đem nàng bao vây.
“Tam lệnh ái đánh nhị lệnh ái rồi! Ngươi đâu! Người đâu!!!”
Khoé môi kịch liệt rút trừu, trò cũ rích này Phó Yên Ca vẫn chưa chơi chán à?
Cảm thấy còn chưa đủ kịch tính, Phó Yên Ca thẳng thắn vả lên mặt mình năm sáu cái tát, khoé môi chảy ra một tia máu đỏ, bộ dáng xiêu xiêu vẹo vẹo nhu nhược như hoa liễu trước gió đông.
Bản thân cứ như vậy bị đổ oan mà không làm gì hết thì không phải quá thiệt thòi rồi sao?!
Không chút do dự Phó Tuyệt Ca bước lên tát Phó Yên Ca hai cái, vậy thì không phải bị đổ oan rồi~
Phó Yên Ca bàng hoàng té ngã xuống đất, không dám tin Phó Tuyệt Ca sẽ động thủ đánh người, hai hàng nước mắt như mưa trút ào ào rơi xuống không ngớt.
Nhận được ám hiệu của nha hoàn, Phó Yên Ca liều mạng bưng mặt lớn tiếng khóc rống: “Nhị tỷ tỷ biết muội muội không thích ta nhưng ngươi sao có thể làm như vậy? Ta dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-tai-kien-phuong-hoa/3113055/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.